Chương trước
Chương sau
Sở Mặc nói:

- Đúng vậy, cho nên, hiện tại không nên nghĩ hối hận cái gì cả. Trước hết phải phân tích tình thế trước mặt một chút.

Nhiếp Lang gật đầu. Sau đó bộ các Thiên Đình bắt đầu sốt ruột.

Lúc này, rất nhiều bộ các Thiên Đình đều từ bên trong khí cơ trong trời đất này bắt đầu không ngừng phát sinh biến hóa, cảm nhận được một chút gì đó.

Tuy rằng thiên địa này còn chưa có xảy ra biến hóa đặc biệt rõ ràng. Nhưng trên thực tế, bất kỳ một tu sĩ cảnh giới Đại Tổ nào, đều có thể từ nơi này cảm ứng được sự khác thường.

Thiên Đình bên này, Sở Mặc ngựa chết biến thành ngựa sống, tự mình phát ra tin tức đầu tiên: Đề cập thần linh sơ đại, sẽ phát sinh không lành cực lớn. Mọi người cố gắng hết mức kìm chế một chút. Không nên nhắc tới bọn họ nữa!

Đây là Thiên Đế tự mình phát ra lời thỉnh cầu!

Trong nháy mắt thỉnh cầu này cuốn ra toàn bộ thế giới năm đại thiên.

Các Thần tộc càng hiểu rõ ràng bốn chữ thần linh sơ đại này là cấm kỵ. Lúc này bọn họ cũng có chút há hốc mồm.

Bọn họ cũng không nghĩ tới, chuyện này lại có thể biến hóa thay đổi đến mức như vậy.

Trước đó, mặc dù bọn họ biết đây là cấm kỵ, nhưng không biết được rõ ràng cấm kỵ lại có thể đến mức như vậy. Đây làm gì phải là cấm kỵ nữa? Rõ ràng là chính là một cạm bẫy khủng khiếp!

Tuy rằng thế giới năm đại thiên bên này nhanh chóng làm ra phản ứng. Vô số sinh linh thật sự không nói thêm về bốn chữ “Thần linh sơ đại” này. Nhưng trên thực tế, vẫn muộn rồi!

Trong thế giới của năm đại thiên, số lượng vạn vật sinh linh thật sự quá nhiều! Không thể đếm hết!

Trong nháy mắt nhiều sinh linh như vậy đề cập tới thần linh sơ đại. Loại niệm lực này sinh ra, quả thực cường đại đến mức khiến người ta không có cách nào tưởng tượng nổi.

Toàn thế giới bắt đầu phát sinh biến hóa!

Tuy rằng biến hóa này rất thong thả, nhưng đủ để khiến cho tất cả các sinh linh đều có loại cảm giác kinh hồn bạt vía.

Trong cung điện Thiên Đình, Sở Mặc và Nhiếp Lang sử dụng thời gian ngắn nhất, sử dụng phương thức thần niệm truyền lại tất cả những tin tức có liên quan tới thần linh sơ đại, đến trong thức hải tinh thần của mỗi người. Bởi vì dùng ngôn ngữ nói, sợ rằng đã có chút không kịp.

Vừa làm xong, Sở Mặc nhìn vẻ mặt mọi người chấn động kinh ngạc, trầm giọng nói:

- Hiện tại, toàn thế giới sắp phát sinh biến đổi trọng đại, Thần tộc bên kia... đã có phần không quan trọng nữa. Bởi vì theo không lành phát sinh, bọn họ tự chú ý bản thân còn không kịp, căn bản không có thời gian để bận tâm tới chúng ta. Cho nên lúc này, chúng ta phải làm tốt vài chuyện trước!

- Thiên Đế mời nói!

Đây là một loại trầm ổn được bồi dưỡng ra sau năm tháng vô tận!

Loại trầm ổn này, cũng chỉ có bọn họ đám này trải qua quá nhiều thế giới người mới có.

Cho dù là những thần linh trong thần tộc kia, bởi vì chỉ trải qua những chuyện quá mức đơn giản. Khi đối mặt với chuyện đã xảy ra lúc này, cũng tuyệt đối không thể trấn tĩnh như vậy được.

- Đầu tiên, mọi người chuẩn bị tốt luân hồi!

Sở Mặc vừa bắt đầu, đã nói chính là lời này. Hắn nhìn mọi người:

- Không nên cảm thấy khoa trương, cũng không nên cảm thấy không có khả năng. Trên thực tế, ngày này sớm hay muộn cũng sẽ tới. Chỉ là không nghĩ tới, nó sẽ đến đột nhiên như vậy. Xin lỗi, không thể sớm nói với các ngươi.

ở bên trong đại điện, tất cả bộ các Thiên Đình đều không có nói gì. Nhưng trong ánh mắt bọn họ nhìn về phía Sở Mặc lại không có một tia trách cứ.

Chỉ có sự thấu hiểu và công nhận!

Bọn họ sẽ không trách Sở Mặc, bởi vì bọn họ đều hiểu có chuyện gì xảy ra!

Sở Mặc nói:

- Bây giờ, điều ta có thể làm, chính là hoàn toàn buông ra toàn bộ lục đạo luân hồi. Sau đó ở trong thời gian ngắn, đóng kín mấy lối đi trong đó. Ừ, còn có thể lưu lại phần lớn ký ức cho một phần người có đủ thực lực!

Sở Mặc nhìn mọi người cười khổ nói:

- Đây cũng là quyền hạn lớn nhất của một Thiên Đế như ta đây có thể vận dụng.

Hắn là Thiên Đế, là Thiên Đế được thế giới này tán thành! Nếu không, hắn căn bản không có năng lực làm loại chuyện này. Nhưng đây cũng đã là cực hạn hắn có thể làm được!

- Đủ rồi.

Ma Quân trầm giọng nói:

- Đã đủ rồi! Không còn nỗi lo về sau nữa.

- Không còn nỗi lo về sau.

Hầu Tử nói:

- Thiết bổng lớn của ta đã đói khát khó nhịn được. Không thể chờ đợi được nữa, muốn đi lấy đầu của đám thần linh kia!

- Không còn nỗi lo về sau!

Trong nháy mắt, toàn bộ trong đại điện vang lên những tiếng hô lớn!

Sở Mặc nhìn mọi người, khóe mắt hơi có chút ướt át:

- Thứ hai...

Hắn hít sâu một hơi:

- Không có cái thứ hai. Mọi người chuẩn bị chiến đấu, chuẩn bị luân hồi! Quen biết với các ngươi trong những năm giữa qua, là khoảng thời gian vui sướng nhất của… cả cuộc đời ta. Biết các ngươi, ta cảm thấy rất vinh hạnh. Ta vĩnh viễn cũng sẽ không quên các ngươi!

Ở bên trong đại điện, cuối cùng có người không nhịn được rơi lệ.

- Chúng ta cũng sẽ vĩnh viễn không bao giờ quên ngươi. Bất kể Địa Lão, Thiên Hoang! Cho dù là thế giới này hoàn toàn kết thúc! Cho dù là luân hồi này hoàn toàn dừng lại, cũng vĩnh viễn sẽ không quên!

Diệu Nhất Nương nhìn Sở Mặc thật sâu.

Năm tháng không có lưu lại bất kỳ tang thương vết tích ở trên mặt nữ nhân luôn kèm theo con đường trưởng thành của Sở Mặc. Ánh mắt của nàng, vẫn trong suốt giống như năm đó. Giọng nói của nàng rất nhẹ, nhưng vang vọng ở bên trong toàn bộ đại điện!

Na Y nhìn Sở Mặc, khẽ cười nói:

- Ta vĩnh viễn cũng sẽ không quên tất cả những chuyện xảy ra ở trên thảo nguyên! Cho dù nhiều lần trải qua vô tận kiếp, cho dù sau khi tỉnh lại ta không còn là ta, nhưng chỉ cần nhìn thấy thảo nguyên, ta nhất định sẽ nhớ tới!

Na Y nói xong, trên mặt của nàng chảy xuống hai hàng nước mắt.

Hận không thể cùng quân ngày đêm vui vẻ, oán tạo hóa trêu người. Nếu có kiếp sau,

ta thật muốn thường xuyên làm bạn bên ngươi t!

Lưu Vân nhìn Sở Mặc, nhẹ giọng nói:

- Bỗng nhiên có chút hối hận...

Nàng nói, bản thân cũng không nhịn được cười rộ lên:

- Tiểu nam nhân của ta, nếu như có thể một lần nữa luân hồi, ta nhất định sẽ không chút do dự nắm chặt lấy ngươi, không cho ngươi chạy mất khỏi bên cạnh ta.

- Này này, các nàng không nên phiến tình như vậy chứ? Na Y, Lưu Vân, hai người đủ rồi. Đã nhiều năm như vậy, ừ, rốt cuộc có bao nhiêu năm? Tổng số hơn mười vạn năm đi? Ta từng khuyên các nàng bao nhiêu lần? Các ngươi phải theo ta và Y Y làm tỷ muội. Các nàng nói như thế nào? Chỉ nguyện làm hồng nhan tri kỷ là được rồi... Hiện tại thật sự biết hối hận rồi sao? Không có vấn đề gì. Không muộn. Tới đây.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.