Hắn nhìn Sở Mặc, sau đó áy náy nói:
- Xin lỗi... Ta không nhịn được. Ta không phải là cười nhạo. Ta là cảm thấy... Hài lòng!
Hồng Mông tôn giả hiển nhiên hiểu rõ Nhiếp Lang hài lòng cái gì. Hắn gật đầu, trực tiếp nói:
- Thật ra ta cũng rất vui vẻ. Điều này nói rõ, thế giới này hoàn toàn khác với thần giới. Thật ra ngay từ đầu ta cũng lo lắng. Ta gặp được thần thú tộc các ngươi, sẽ... Chỉ có điều, ở trong quá trình cứu chữa bọn họ, ta đã hiểu. Hóa ra, cái gọi là đối địch, cái gọi là sự thù địch, thật ra cũng không phải từ trong xương cốt trời sinh, mà là do thế giới kia tạo thành. Về phần nguyên nhân, ta nghĩ, có thể... có liên quan tới các sơ đại. Nhưng nhiều hơn, ta cũng không biết.
Nhiếp Lang gật đầu, nói:
- Không sai, thần thú năm xưa và thần phù văn quả thực không hòa thuận.
Lời này coi như là đã quyết định!
Hơn nữa, giữa những sinh linh ở tại đây, cũng chỉ có Nhiếp Lang có tư cách nói ra lời như vậy. Bởi vì Nhiếp Lang là con nối dõi của thần thú!
Nhiếp Lang nhìn mọi người, nói tiếp:
- Chuyện đã qua, cũng không nhắc lại nữa. Trước kia, ta đã từng một lần cho rằng, phù văn tính mạng chính là đáng chết, chính là đáng ghét. Chỉ cần cảm nhận được khí tức của bọn họ, ta sẽ nổi giận, sẽ không nhịn được muốn phát cuồng. Nhưng bây giờ ta rốt cuộc đã hiểu rõ. Hóa ra không phải là chuyện như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1866523/chuong-2663.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.