Nhiếp Hổ gầm thét, trên người phát ra khí tức vô cùng khủng khiếp. Hắn căm tức nhìn Nhiếp Báo:
- Dựa vào cái gì? Chúng ta là thần! Chúng ta là tồn tại đỉnh cấp nhất ở bốn phương giới này! Tại sao phải đi hợp tác với đám sinh linh đê tiện của hạ giới này? Tại sao phải đi tới thế giới của bọn họ? Lẽ nào chúng ta không thể một lần nữa lập ra một thần giới hoàn mỹ sao?
Nhiếp Hổ nói xng, kìm lòng không được đi về phía trước mấy bước.
Lần này, Nhiếp Báo cũng không lui bước. Hắn nhìn Nhiếp Hổ, trầm giọng nói:
- Nhiếp Hổ trưởng lão, ngươi sai. Ta dám khẳng định, lần này, là ngươi sai!
- Vì sao?
Tuy rằng Nhiếp Hổ đi về phía trước vài bước, nhưng cũng không có phát động công kích đối với Nhiếp Báo. Chuyện này, khiến cho trong lòng của hắn cũng quá mức phiền muộn. Hắn cũng muốn nói rõ ràng với Nhiếp Báo. Hắn cũng muốn biết, vì sao… vì sao người chúa tể bọn họ cũng không muốn một lần nữa xây dựng lại thần giới hoàn mỹ, vì sao muốn đi xuống chỗ của hạ giới để sinh tồn.
Nhiếp Báo lộ ra vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Thần giới là vĩnh hằng bất diệt sao?
Nhiếp Hổ giận dữ hét:
- Đương nhiên! Đương nhiên là vĩnh hằng bất diệt!
- Vậy tại sao nó phải biến thành tình trạng giống như hiện tại?
Vẻ mặt Nhiếp Báo lạnh lùng bình tĩnh nhìn Nhiếp Hổ hỏi, hoàn toàn không bị sự phẫn nộ của Nhiếp Hổ hù dọa. Hắn chăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1866507/chuong-2647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.