- Rời khỏi đây? Vào thời điểm hiện tại này, ta làm sao có khả năng rời khỏi đây được? Đi đâu?
Sở Tuệ tôn giả lạnh lùng nói.
- Nàng có thể đi chết.
Trên mặt Sở Tuệ, vẫn mang theo nụ cười ấm áp. Nếu như không phải nghe được lời của nàng nói, nhất định sẽ cho rằng nàng rất thân mật.
- Nàng muốn đâm đầu vào chỗ chết!
Trên gương mặt Sở Tuệ tôn giả hiện lên một tia sắc bén. Nàng lạnh giọng nói:
- Nàng đừng tưởng rằng bây giờ mình có người che chở. Thật ra ta muốn xem thử, hiện tại ai có thể cứu được nàng
Sở Tuệ vẫn vô cùng ôn nhu nói:
- Ta không cần bất kỳ kẻ nào cứu vớt.
- Nực cười!
Sở Tuệ tôn giả cười lạnh:
- Chẳng lẽ nàng chán sống? Chẳng lẽ nàng không muốn gặp lại ca ca của nàng?
- Có thể làm được chuyện này cho ca ca, trong lòng của ta đã không có gì phải tiếc nuối. Mạng lưới phù văn đã hoàn toàn được mắc nối xong. Trong tương lai, ca ca hắn hoàn toàn có thể không cần lo lắng bất cứ vấn đề gì. Bởi vì ta đều đã sớm lưu lại chuẩn bị ở phía sau. Cho nên, ngay cả hiện tại chết đi, ta cũng không có bất cứ tiếc nuối nào.
Sở Tuệ nhìn Sở Tuệ tôn giả, trên mặt lộ ra ý cười ôn hòa, nhẹ giọng nói:
- Tiêu Diêu...
- Ta là Sở Tuệ! Tên Sở Tuệ này... là ta! Không có liên quan gì tới nàng!
Sở Tuệ tôn giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1866470/chuong-2610.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.