Chương trước
Chương sau
Không lâu sau đó, bốn Đại Thiên Chủ xuất hiện ở một chỗ.

Người lên tiếng trước nhất, là Tư Kim Thiên Chủ. Hắn nhìn thấy hai vị Thiên Chủ Nam Vô Thiên và Tiêu Diêu Thiên cũng ở nơi đây, nhất thời có chút không hài lòng:

- Các ngươi tới làm cái gì?

- Là ta triệu hoán qua.

Vô Lượng Thiên Chủ thản nhiên nói:

- Tạm thời đừng truy cứu chuyện này. Chính sự quan trọng hơn.

- Nói đi.

Tư Kim Thiên Chủ thấy vẻ mặt Vô Lượng Thiên Chủ nghiêm túc, nhất thời cũng trở nên nghiêm túc.

Vô Lượng Thiên Chủ trầm giọng nói:

- Đại thế giới này của chúng ta, sắp thay đổi!

Ba người Đại Thiên Chủ khác đều lộ vẻ mơ hồ nhìn hắn.

Tiếp đó, Vô Lượng Thiên Chủ nói cho ba người bọn họ nghe về chuyện đã phát sinh trước đó.

- Tại sao có thể như vậy được?

Ngay cả hai vị Đại Thiên Chủ Nam Vô Thiên và Tiêu Diêu Thiên cũng ít nhiều cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi.

Thiên chủ Nam Vô Thiên nói:

- Viện thế lực lớn bên kia, bình thường sẽ có một vài pháp chỉ chẳng thể nào hiểu nổi. Khoảng thời gian trước, ta cũng nhìn thấy sứ giả bên kia, nói thế giới không thể lại sinh ra biến hóa trọng đại.

- Ta cũng nhìn thấy hắn.

Tiêu Diêu Thiên Thiên Chủ nói.

Tử Kim Thiên Thiên Chủ nói:

- Bọn họ thay đổi xoành xoạch, rốt cuộc muốn làm gì? Vì sao đột nhiên không cho chúng ta công kích thế giới Bàn Cổ? Tiêu diệt Nhân tộc, hủy diệt tất cả hi vọng Nhân tộc thành lập nơi cư trú. Điều này không phải là chuyện chúng ta đã nói rõ ràng ngay từ lúc đầu rồi sao?

Nói xong, hắn còn liếc mắt nhìn Nam Vô Thiên và Tiêu Diêu Thiên Thiên Chủ một cái. Trong ánh mắt hắn lộ ra rất rõ ràng sự xem thường. Hiển nhiên, đến bây giờ, hắn đối với chuyện hai vị Đại Thiên Chủ này rời khỏi, vẫn cảm thấy canh cánh trong lòng.

- Ta cũng không nghĩ ra, vì sao bọn họ đột nhiên lại thay đổi thái độ. Chỉ có điều, tuy rằng ta chán ghét bọn họ, nhưng cũng không tin tưởng bọn họ lại đột nhiên đứng ở bên phía Nhân tộc.

Vô Lượng Thiên Chủ nói.

Lúc này, thiên chủ Nam Vô Thiên đột nhiên nói:

- Thật ra, ở trong mắt bọn họ, chúng ta và Nhân tộc... Hình như không khác biệt quá lớn?

Mọi người hơi ngẩn ra.

Vô Lượng Thiên Chủ lẩm bẩm nói:

- Trước đó ta cũng đã nghĩ đến vấn đề này. Ở trong mắt bọn họ, giữa chúng ta quả thực không có khác biệt quá lớn. Nhân tộc đối với bọn họ mà nói là ngoại tộc. Chúng ta làm sao lại không phải?

Thiên chủ Nam Vô Thiên nói:

- Nói cách khác, khi bọn họ quả thật phát hiện ra một loại thủ đoạn hoàn toàn mới, có thể tới thực hiện mục tiêu trong lòng bọn họ, như vậy, bọn họ chắc sẽ không chú ý tạm thời hợp tác với Nhân tộc.

- Bọn họ muốn dừng và hủy diệt luân hồi của thế gian này, làm sao có thể hợp tác với Nhân tộc được?

Tử Kim Thiên Thiên Chủ nhíu mày nói.

- Nhưng nhìn tình hình bây giờ, bọn họ muốn thế giới Bàn Cổ phát triển lên, rõ ràng là muốn để cho Nhân tộc ở trong thế giới này, lại chiếm thượng phong.

Tiêu Diêu Thiên Thiên Chủ nói.

Vô Lượng Thiên Thiên Chủ gật đầu:

- Ta hiện tại rất nghi ngờ, viện thế lực lớn bên kia là muốn đối phó với ngay cả chúng ta.

- Không thể nào đâu?

Tử Kim Thiên Thiên Chủ nhíu mày:

- Bất kể nói thế nào, chúng ta cũng có hơn phân nửa phù văn tính mạng...

- Phù văn tính mạng chân chính, đặc tính lớn nhất, chính là thích cắn nuốt đồng loại để khiến bản thân mình cường đại hơn. Ngươi xem bọn họ là nhân loại sao?

Tiêu Diêu Thiên Thiên Chủ nói:

- Đây cũng là nguyên nhân vì sao ta và thiên chủ Nam Vô Thiên lựa chọn rời khỏi! Chúng ta không muốn đến cuối cùng trở thành công cụ cho bọn họ lợi dụng. Sau đó, chờ bị bọn họ lợi dụng xong, lại một bước đá văng ra.

Thiên chủ Nam Vô Thiên gật đầu:

- Suy nghĩ một chút, giữa Thiên Nhân tộc và Nhân tộc, rốt cuộc có mâu thuẫn căn bản gì? Thật ra từ khi vừa mới bắt đầu, chính là mấy lão tổ Thiên Nhân tộc chúng ta vị loại tâm lý tự ti này quấy phá? Chúng ta là một giống loài mới sinh, ở trên thế giới bị loài người làm chúa tể này, dù thế nào cũng cảm thấy mình là ngoại tộc. Cảm thấy Nhân tộc nhất định sẽ không tiếp nhận chúng ta. Trên thực tế, thời đại ban đầu kia thật sự là như vậy. Rất nhiều người đều gọi chúng ta là dị chủng. Nhưng bây giờ suy nghĩ một chút, chúng ta không phải sao? Bọn họ nói không đúng sao?

Ba gã Đại Thiên Chủ khác đều trầm mặc.

Vô Lượng Thiên Chủ trầm mặc một lúc lâu, mới bỗng nhiên nói:

- Là như vậy. Mâu thuẫn và đối lập với Nhân tộc ban đầu, chính là bởi vì bản tính trong chúng ta, loại tâm tình tự ti thuộc về nhân loại này đang tác quái. Bọn họ càng coi thường chúng ta, chúng ta lại càng muốn tiêu diệt tất cả bọn họ. Cho dù không thể hoàn toàn tiêu diệt sạch, chí ít... cũng muốn khiến cho bọn họ biến thành sinh linh cấp bậc thấp. Chúng ta làm như thế, chúng ta cũng một lần thành công. Ở trong năm tháng vô tận, Nhân tộc đều bị chúng ta áp chế hoàn toàn không thở nổi. Bây giờ suy nghĩ một chút, cảm giác này vẫn rất sảng khoái!

Tử Kim Thiên Thiên Chủ nói:

- Là rất sảng khoái.

Thiên chủ Nam Vô Thiên và Tiêu Diêu Thiên Thiên Chủ khẽ nhíu mày. Tất cả đều trầm mặc không nói. Bọn họ cũng đã từng một lần cho rằng đây là một chuyện rất sảng khoái. Nhưng bây giờ, bọn họ lại đều đã có chút thay đổi loại ý nghĩ ban đầu này.

- Sảng khoái thì sảng khoái. Nhưng với tình thế bây giờ, ta cảm giác đặc biệt bất lợi đối với chúng ta.

Vô Lượng Thiên Thiên Chủ nhìn ba gã Đại Thiên Chủ khác, trầm giọng nói:

- Cho nên chuyện này, chúng ta bây giờ có hai lựa chọn.

Ba gã Đại Thiên Chủ nhìn hắn.

- Lựa chọn thứ nhất, chính là... tiếp tục duy trì tạo áp lực đối với Nhân tộc, tiếp tục chiến đấu với bọn họ, đi tiêu diệt bọn họ!

Vô Lượng Thiên Thiên Chủ nói.

- Không thể như vậy được.

Thiên chủ Nam Vô Thiên trực tiếp bày tỏ phản đối:

- Nhân tộc hiện tại đã hoàn toàn ổn định.

Tiêu Diêu Thiên Thiên Chủ nói:

- Cho dù có không ổn định, chúng ta cũng tuyệt đối sẽ không lại lựa chọn đối đầu với Nhân tộc. Trên thực tế, lần trước, sau khi ta trở về, ta đã nói ra quyết định của mình với những người phía dưới. Tất cả bọn họ đều đặc biệt hài lòng. Trận chiến này, bọn họ cũng hoàn toàn không muốn đánh!

Tử Kim Thiên Thiên Chủ nói:

- Chúng ta ngồi ôm tài nguyên vô tận. Chúng ta có vô số tu sĩ đỉnh cấp. Vì sao không dám đánh trận chiến đấu này? Thật khiến cho người ta ủy khuất!

Thiên chủ Nam Vô Thiên nói:

- Không phải là không dám đánh, mà là không thể đánh. Không có ý nghĩa. Vô Lượng Thiên Chủ hiện tại cũng đã hiểu. Tại sao ngươi vẫn chưa rõ? Cơ duyên này, sẽ không hạ xuống đến trên người chúng ta. Viện thế lực lớn bên kia sẽ không cho chúng ta cơ hội này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.