Nàng nói:
- Lão tướng quân, có thể ngồi xuống nói chuyện được không?
Phàn Vô Địch hơi ngẩn người ra, sau đó lập tức gật đầu.
Giữa hắn và Sở Tuệ cũng không có quá nhiều thời điểm cùng xuất hiện và lui tới. Dựa theo bối phận, Sở Tuệ cũng có thể gọi hắn một tiếng gia gia. Chỉ có điều, giữa hai người vẫn chưa từng có quá nhiều giao lưu.
- Lão tướng quân, lần này ngài mang về tài nguyên, theo lý thuyết ta không có quyền xử trí. Nhưng ta muốn mời ngài, để cho ta làm chủ một lần.
Sở Tuệ nhìn Phàn Vô Địch, nhẹ giọng nói.
- Có ý tứ? Nàng không có quyền xử trí? Không phải đã giao cho nàng rồi sao?
Phàn Vô Địch cảm thấy có chút kỳ quái.
Toàn bộ Sở thị vương tộc bên này đều tín nhiệm đối với Sở Tuệ một cách vô điều kiện. Nguyên nhân không có gì khác, Sở Mặc tín nhiệm Sở Tuệ. Chỉ điểm này, như vậy là đủ rồi.
Sở Tuệ lắc đầu, mỉm cười nói:
- Ta chỉ có quyền phân phối, nhưng không thể tùy ý xử lý những tài nguyên này. Chỉ có điều, bởi vì cuộc chiến đấu của ca ca trước đó tiêu hao quá lớn. Ta muốn để cho hắn khôi phục lại trước tiên. Chỉ có hắn khôi phục lại, toàn bộ thế giới Bàn Cổ chúng ta mới có khả năng tính là chân chính sống lại. Nếu không phải vậy, bất cứ lúc nào chúng ta cũng có thể gặp các loại nguy hiểm. Hắn không hoàn toàn khôi phục, trong lòng cũng ta cũng không yên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1866384/chuong-2524.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.