Nhưng ngày nào đó, từ tổ tông của bọn họ bắt đầu chờ đợi, cho tới tận hôm nay.
Ở trước hôm nay, hi vọng từ trước tới nay chưa từng giảm xuống. Cho nên rất nhiều người thậm chí đều sinh ra nghi ngờ: Chúng ta thật sự còn có ngày mai nữa sao?
Nhưng lúc này, bọn họ rốt cuộc đã hiểu rõ!
Có hi vọng, cũng có ngày mai!
Nhân tộc... Không chết!
Đám người Ma Quân, nhìn nhau cười khổ một cái.
Bọn họ thật sự không phải là tới cứu người. Bọn họ tới bắt... Được rồi, là cướp tài nguyên.
Không phải muốn cướp tài nguyên của những Nhân tộc đáng thương này. Mà là muốn đi cướp tài nguyên của những Thiên Nhân trong Vô Lượng Thiên này!
Nhưng tình hình lúc này như thế, bọn họ làm sao có thể dứt áo ra đi.
Bởi vì chỉ cần bọn họ chân trước rời đi, phía sau khẳng định còn có thể có tu sĩ Thiên Nhân đi tới nơi này. Đến lúc đó, mười ngàn vạn sinh linh Nhân tộc của mười vạn vạn dặm Cẩm Tú Sơn Hà này vẫn sẽ gặp tai họa.
Cho nên...
Ma Quân liếc mắt nhìn Hầu Tử một cái.
Hầu Tử nói:
- Tiểu thế giới trên người ta có thể dung nạp khoảng chừng ngàn vạn sinh linh.
Nói xong, Hầu Tử gãi đầu, nói:
- Ngươi cũng biết, ta chưa bao giờ quá để ý tới những chuyện này. Nếu sớm biết như vậy, ta đã bỏ ra thời gian chế luyện tiểu thế giới kia.
Ma Quân nói:
- Tạm thời vẫn không cần tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1866371/chuong-2511.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.