Khóe miệng Pháp Thiên và Lý Quang đều co quắp kịch liệt, bọn họ đều có chút hoài nghi, nam tử tóc trắng anh tuấn hoàn mỹ trước mặt thật sự là Chúa Trời của thế giới Bàn Cổ? Thật là một vị thần có thể sáng tạo ra vách giới màu vàng này? Mà không phải là một tên côn đồ bình thường?
Điệu bộ này… Quả thật là vô lại. Giống như nói: Ngược lại bọn đều chết hết rồi, đừng trách ta, chỉ trách là…
Đây cũng quá bại hoại rồi?
Ngay sau đó trong hai người họ lại sinh ra một hàn ý mãnh liệt.
Gặp phải một thủ lĩnh hoàn toàn không giống với Chúa Trời, sau này, tất cả nhân loại thế giới sợ là đều phải xảy ra biến đổi lớn. Cùng lúc, tứ đại giới bên kia cũng thực sự nguy hiểm!
Tên này vừa nhìn là thuộc loại đó, căn bản là loại người không nói đạo lý!
Pháp Thiên và Lý Quang trong chớp mắt, lại có thể cùng lúc sinh ra ý niệm tương tự nhau: Chúa Trời… thực sự là nhìn xa trông rộng! Xem ra, sau này Vô Lượng giới và Tử Kim giới thực sự phải gặp tai ương rồi.
Nghĩ vậy, Lý Quang đột nhiên nói:
- Sở Chúa Trời, vừa nãy các ngươi đi ra nhiều người như vậy… Muốn làm cái gì? Có tiện cho ta biết được không?
- Tiện chứ!
Sở Mặc tùy ý nói:
- Bọn họ đã đi săn.
- …
Pháp Thiên và Lý Quang đều xạm mặt lại, im lặng nhìn Sở Mặc.
Đi săn?
Ai là thú săn?
Một nhánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1866361/chuong-2501.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.