Chương trước
Chương sau
Bởi vì đi ra, không phải Sở Mặc, mà là một đám người!

Có mấy trăm người!

Hướng về bốn đại quân đoàn, trực tiếp giết tới quân đoàn Đại Tạo Hóa Tiêu Dao giới gần vách giới nhất.

Trên mặt của Thẩm Khê lộ ra vẻ lạnh lùng và nụ cười tàn khốc, từ tốn nói:

- Thực sự là hành động liều lĩnh! Đúng lúc, cho các ngươi thấy thực lực của Đại Tạo Hóa Tiêu Dao giới bọn ta.

Ùng ùng!

Đôi bên gần như trong nháy mắt liền triển khai chiến đấu!

Tu sĩ nhân loại xông ra từ vách giới, trong đó có Ma Quân!

Toàn thân áo đen phất phới, khí thế hùng hồn mãnh liệt. Tay cầm trường đao màu đen. Cây đao này, những năm nay hắn thu thập thần kim đỉnh cấp, một cây đao được luyện chế đã tạo ra đao linh, tâm ý tương thông với hắn.

Khí phách Ma Quân năm đó không giảm chút nào.

Ma Quân đã từng trải, đối mặt thiên nhân tu sĩ xông tới, hắn giơ tay… Chính là một đao!

Một quang mang màu mực trực tiếp rạch hư không.

Răng rắc!

Một tiếng vang thật lớn chặt đứt binh khí của thiên nhân tu sĩ kia.

Thân thể của thiên nhân kia cũng trực tiếp bị chém thành hai khúc.

Nụ cười tự tin trên mặt của Thẩm Khê nháy mắt cứng đờ. Giống như lúc đang đắc ý, bị người khác tát một bạt tay, vẻ mặt lúng túng này đến Lam Quang lão tổ đều có chút không đành lòng nhìn.

Nhưng cuối cùng cũng là nhân vật cấp thủy tổ, Thẩm Khê tuy cảm thấy xấu hổ vô cùng, nhưng cũng không có động tác khác, không có tự hạ thân phận đi nhằm phía bên kia. Hắn chỉ là từ tốn nói:

- Những thứ này hẳn là bọn người tinh nhuệ nhất này ở thế giới Bàn Cổ. Chính là mấy trăm người, rất nhanh sẽ bị nhấn chìm hoàn toàn.

Sự thực thật là như vậy sao?

Bên kia Ma Quân sau khi chém chết một tên tu sĩ thiên nhân, la lớn:

- Thiên nhân của Tứ đại thiên giới chỉ thế thôi sao!

Thình Thình!

Một con khỉ bỗng nhiên nhảy lên, trong tay cầm một cây đại côn, hung hăng nện lên đầu của một tên thiên nhân. Khiến tên tu sĩ thiên nhân cảnh giới đại tổ bị đập đến nát óc. Chết ngay tại trận!

Hầu tử cười khoe khoang nói:

- Haha, không tồi, bọn thiên nhân cũng chỉ thế thôi!

Đại Công Kê mỹ lệ và to lớn hơn phượng hoàng vung cánh khổng lồ, trực tiếp quất bay một gã thiên nhân, sau đó cười quái dị nói:

- Cạp cạp, bọn tu sĩ thiên nhân này dùng để luyện tập cũng được đó!

Vẻ mặt lạnh lùng của Phiêu Linh Nữ Đế, căn bản không nói chuyện. Trong tay của nàng, một đoản kiếm cổ, chém ra kiếm khí vô cùng rét lạnh, khiến tu sĩ thiên nhân cảnh giới đại tổ trước mặt nàng đều vô cùng sợ hãi.

Rõ ràng là tu sĩ cùng một cảnh giới, bọn nhân loại kia làm sao có thể mạnh như vậy?

Bọn tu sĩ thiên nhân của Đại Tạo Hóa Tiêu Dao giới lúc này cũng như tu sĩ thiên nhân của quân đoàn Đại Tự Tại Vô Lượng giới, trực tiếp bị đánh tơi tả.

Điểm khác nhau duy nhất là, trước đó bọn tu sĩ thiên nhân của Đại Tự Tại Vô Lượng giới đã bị một mình Sở Mặc đánh cho tỉnh. Nhưng lúc này, bọn tu sĩ thiên nhân của Đại Tạo Hóa Tiêu Dao giới lại bị một đám người đánh tơi tả!

Đám người kia thật sự là quá mạnh mẽ.

Bọn họ lao ra với cùng mục đích, giống như là muốn dựa vào mấy trăm người này đấu với quân đoàn mấy vạn người!

Rõ ràng ở thế yếu, nhưng loại khí thế này trên người bọn họ, giống như là mấy trăm người bọn hắn đã đem đối phương bao vây!

Lúc này, từ trong đám người lần nữa lao ra một bóng người, trong tay của hắn giơ búa Song Diện, một búa chặt một gã thiên nhân tu sĩ, sau đó hướng bên cạnh lại là một búa, một tên thiên nhân tu sĩ khác đã chạy đi rất xa, nhưng không thể tránh được loại công kích này, trực tiếp bị chặt thành hai nửa.

Long Thu Thủy hít sâu một hơi, hắn đối diện với tên thiên nhân tu sĩ này, đã đánh ba chiêu nhưng không thể trực tiếp đánh chết đối phương như người khác. Điều này khiến trong lòng hắn rất không thoải mái!

Hắn chưa bao giờ cảm thấy bản thân mình thua kém bất kỳ ai, đánh lâu không xong, hắn có chút nổi giận. Dứt khoát trực tiếp tìm kẽ hở, kiếm trong tay đối phương trực tiếp đâm về phía lồng ngực của hắn. Long Thu Thủy một kiếm chém về cổ đối phương.

Vì thực hiện chiến quyết, hắn thậm chí xông về phía kiếm của đối phương!

Lần này, tên thiên nhân tu sĩ này, coi như là lùi về sau cũng không kịp.

Phốc!

Một kiếm này trực tiếp đâm vào lồng ngực của Long Thu Thủy.

- Đau thật!

Long Thu Thủy mắng một câu, sau đó một kiếm chém đầu đối phương xuống.

Tên thiên nhân này cũng chưa chết, tinh thần của hắn nhanh chóng ngưng kết, lại bị cách đánh này của Long Thu Thủy dọa sợ vỡ mật, liền muốn chạy trốn.

Bị Long thu thủy đuổi theo, loảng xoảng mấy kiếm đã bị chém tơi tả!

Sau đó, Long Thu Thủy đem thanh kiếm trên người rút ra, tiện tay ném vào chiếc nhẫn của mình. Phun một ngụm máu, mắt đỏ rực đi tìm đối thủ kế tiếp.

Hoàng Vô Song, Lưu Phong, Huyên Nhi, Huyên Huyên, Sở Thanh... Những thân hữu năm xưa của Sở Mặc, lúc này tất cả đều xuất hiện ở nơi này.

Còn có Diệu Nhất Nương, Hoàng Họa, Thẩm Tinh Tuyết, Lục Thiên kỳ, Lục Thiên Duyệt, Tinh Nhi, Nguyệt Nhi, Tư Đồ Đồ, Tần Thi, Đồng Ngữ… Thậm chí là Kim Minh!

Năm tháng vộ tận đã qua, những người trẻ tuổi năm xưa giờ đây cũng đã trở thành là nhân vật cấp lão tổ chân chính.

Phương diện này còn có đời thứ hai, thứ ba của Phiêu Diêu Cung, thậm chí là người của mười mấy đời đều có!

Mấy trăm người này gần như đều là cao thủ của cảnh giới đại tổ, nhưng hoàn toàn là tất cả!

Cũng có tu sĩ thái thượng!

Đối mặt hoàn toàn từ quân đoàn tứ đại thiên nhân của tu sĩ cảnh giới đại tổ hợp thành, bọn họ lại không sợ hãi chút nào. Hướng vào người đối phương tản ra loại khí thế này, bọn họ không sợ hãi mà xông về phía trước.

Chính là mấy trăm người này, hầu như đánh ra khí thế của hơn vạn người!

Lấy một địch một trăm!

Bọn họ cũng không phải đánh lén rồi xoay người chạy trốn. Bọn họ thật sự lao tới cùng quân đoàn chiến đấu!

Dưới tình huống bình thường, bọn họ căn bản không kiến trì được bao lâu. Đối mặt với quân đoàn của thiên nhân tu sĩ cảnh giới đại tổ hơn vạn người, bọn tu sĩ nhân loại không có bất kỳ cơ hội nào để giành thắng lợi.

Nhưng giống như là quân đoàn của Đại Tự Tại Vô Lượng giới trước kia, bọn thiên

nhân tu sĩ của Đại Tạo Hóa Tiêu Dao giới đều hoàn toàn bị đánh tơi tả.

Nội tâm sợ hãi khiến cho bọn họ gần như quên mất phải làm thế nào để chống lại.

Bọn quần chiến này không giống với đấu một mình, có sự khác biệt quá lớn.

Nhân loại đã từng có một câu nói, là: Một con cừu lãnh đạo một bọn sư tử, tuyệt đối không đánh lại một con sư tử lãnh đạo một bầy cừu!

Đây là một câu ngạn ngữ, không cần phải xác thực.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.