Nhưng tứ đại thiên giới, thực ra rất mênh mông, mênh mông vô tận!
Quả thực là lớn tới tình trạng khó có thể tưởng tượng!
Cho nên trong lúc nhất thời, không ai biết cuối cùng đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng ở chỗ cao nhất của tứ đại thiên giới, trong cung điện, có rất nhiều tồn tại cổ xưa hầu như cùng lúc đều mở mắt ra. trên gương mặt mấy triệu năm cũng không có chút biểu hiện gì của bọn họ đều lộ ra vẻ khiếp sợ.
Trong miệng bọn họ đều nói ra cùng một lời với người trẻ tuổi do sinh mệnh phù văn biến thành.
- Làm sao có thể? Cái này không phù hợp với quy tắc của thế giới này!
Chẳng qua những người này sau khi nói xong liền bắt đầu rơi vào trầm tư.
Sau đó có rất nhiều người, hầu như trong nháy mắt đều cùng nói ra một cái tên.
- Bàn Cổ.
- Bàn Cổ.
- Bàn Cổ.
- Hắn đã trở về!
Năm xưa, bọn họ kỳ thực rất rõ, bọn họ chỉ có thể trấn áp Bàn Cổ, nhưng không thể tiêu diệt hắn. Mặc dù bọn họ đã dùng hết thủ đoạn, nhưng không thể ma diệt một vị Thần chân chính!
Thực lực của bọn họ tuy đã đạt đến trình độ tột đỉnh, nhưng trên thực tế, trình độ của họ vẫn còn thấp hơn so với Bàn Cổ một bậc!
Đây là một bí mật, ngoài tứ đại Chúa Trời ra, trên đời này sinh linh biết được bí mật này, tuyệt đối không vượt quá hai mươi.
Bàn Cổ là thần, một vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1866305/chuong-2445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.