Loại biến mất này phảng phất như hoàn toàn biến mất trên thế gian này, tiến vào một thời không khác.
Dù sao thì ở chỗ này cũng đã hoàn toàn mất đi dấu vết của Sở Mặc.
Sau một khắc, Sở Mặc mở hai mắt ra.
Hắn thấy một lão giả tóc trắng ngồi ở chỗ kia, đưa lưng về phía hắn.
- Cổ Thần?
Sở Mặc nhẹ giọng hô. Hắn có cảm giác mình đã có một giấc mơ rất dài!
Ở trong mơ, hắn ước chừng đã luân hồi chín kiếp!
Nhưng hắn biết rõ, thật ra mình hoàn toàn không phải là nằm mơ!
Mà tất cả mọi thứ đều là thật, đã từng xảy ra!
Cổ Thần vận dụng sức mạnh cấm kỵ nào đó để hắn thành công tiếp nhận truyền thừa tinh thần Cổ Thần, sau đó tỉnh lại ở đây.
Lão giả tóc trắng ngồi ở kia, không động đậy, cũng không trả lời.
Chỉ là quay lưng về phía Sở Mặc, bóng lưng của hắn lộ ra tang thương muôn thuở.
- Đây là chỗ nào?
Sở Mặc khẽ nhíu mày, đứng dậy. Sau đó, hắn cảm giác trong thân thể mình tràn đầy lực lượng, lớn hơn trước kia rất nhiều. Tinh thần thức hải của hắn cũng chân chính biến thành sâu không lường được.
Nếu như nói, sức mạng thân thể và tinh thần thức hải vốn có của hắn là một giọt nước thì hiện tại, chính là một vùng biển!
Loại chênh lệch lớn này khiến Sở Mặc có chút không cách nào tiếp nhận được!
Chuyện này cũng quá đáng sợ đi!
Đáng sợ hơn là, Sở Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1866301/chuong-2441.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.