đó, hắn và Kỳ Tiêu Vũ gặp nhau ở Nhân giới, khiến cho hắn có một loại đau nhức khắc cốt ghi tâm. Dù cho sau này hắn lên như diều gặp gió, trở thành tu sĩ cao cấp nhất, nhưng mà, mỗi khi nhớ đến cảnh tượng Kỳ Tiêu Vũ tự bạo trước mặt hắn năm xưa, hắn đều có cảm giác đau đớn ray rứt. Tận mắt nhìn thấy người mình yêu biến mất trước mặt mình, loại đau khổ này tuyệt đối là mãnh liệt không gì sánh được.
Lần này, sẽ không còn loại tiếc nuối đó nữa!
Giữa hai lông mày của Sở Mặc tràn đầy khí tức vui sướng.
Mặc kệ đây là mảnh đất nhỏ thần bí sâu trong ký ức của hắn cũng tốt, hay là thế giới song song không bao giờ tụ hợp cũng tốt.
Ít nhất, những thứ trước mắt đều là thật!
- Tiêu Vũ, yên tâm đi. Chẳng qua chỉ là một tên tu sĩ Nguyên Anh đỉnh cao mà thôi.
Sở Mặc vẫn chưa nói cho Kỳ Tiêu Vũ biết chân thân và bản thể của Huyết Ma lão tổ.
Trên thực tế, ngay cả tình huống của Huyết Ma lão tổ đều là hắn nói cho Kỳ Tiêu Vũ. Bởi vì đạo phân thân này của Kỳ Tiêu Vũ rất không ổn định, chỉ có thể nhớ một số ít chuyện. Nhưng dưới sự nhắc nhở của Sở Mặc, bây giờ Kỳ Tiêu Vũ đã có thể nhớ được rồi.
Chính mồm Sở Mặc cam đoan là nhất định sẽ mang theo đạo phân thân này của nàng đi gặp bản thể, sau đó để hai người thành công dunghợp.
Chẳng qua, lòng hiếu kỳ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1866297/chuong-2437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.