Vẻ mặt Sở Mặc bình tĩnh, mỉm cười nhìn Hoàng thượng, nói:
- Bởi vì hôm nay coi như là ta đã giúp hoàng thượng một việc lớn.
- A! Ngươi khiến cho cháu của trẫm thành thái giám, sau đó lại đại khai sát giới vệ binh của Thân vương phủ, ngươi phạm phải tội lớn như vậy mà còn nói là giúp trẫm? Ngươi cho là... Trẫm dẽ lừa như vậy sao?
Giọng của Hoàng thượng không nói là nghiêm khắc, nhưng cũng không ôn hòa.
Vẻ mặt Sợ Mặc không có bất kỳ biểu tình nào khác, hắn chỉ thản nhiên cười, nói:
- Bệ hạ sáng suốt như vậy tất nhiên hiểu rõ những điều tiểu tử nói là thật lòng, hơn nữa, bệ hạ cũng biết tiểu tử không phải là đứa trẻ bình thường, cần gì dùng thái độ như thế đối đãi với tiểu tử.
- Ngươi có biết là ngươi rất làm càn không?
Thật thần kỳ là Hoàng thượng cũng không phát giận, chỉ thản nhiên liếc mắt nhìn Sở Mặc.
- Bệ hạ lòng dạ rộng lớn tất nhiên là sẽ không chấp nhặt với một đứa trẻ như ta.
Sở Mặc nói.
- Không phải ngươi vừa nói mình không phải đứa trẻ bình thường sao, sao bây giờ lại đem thân phận này ra làm bia đỡ đạn rồi?
Hoàng thượng cười như không cười nhìn Sở Mặc.
Sở Mặc nói:
- Không giống đứa trẻ bình thường, nhưng vẫn chỉ là một đứa trẻ a.
- ...
Hoàng thượng im lặng nhìn Sở Mặc, hắn bị những lời này của Sở Mặc làm cho mặt đầy hắc tuyến. Thật ra hắn rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1866291/chuong-2431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.