Người này cùng Vu Hồng đều không bị thương, cũng không xuất thủ nữa.
Bởi vì song phương đều biết đây không phải là toàn bộ thực lực củađối phương.
Người đến cười nhạt:
- Thế nào? Ta có tư cách nhìn thấy chủ nhân của ngươi chưa?
Vu Hồng bĩu môi:
- Khiêu khích như ngươi kỳ thực không có ý nghĩa, người đó quả thực chính là chủ nhân của ta, hơn nữa, ngươi không có tư cách.
- Chậc chậc, đường đường là một Giới Chủ. Ta biết ngươi, năm xưa ngươi ở Hồng Mông Đại Đạo tử kim Giới đoạt đi một viên Lệnh Giới Chủ, trở thành chúa tể một giới, sau đó liền biến mất, người kháckhông biết, nhưng ta biết ngươi muốn có được truyền thừa Bàn Cổ. Một người cao ngạo như ngươi, không ngờ lại làm chó theo đuôi người khác?
Vu Hồng cũng cười rộ lên:
- Ngươi mới là chó theo đuôi, ta là tùy tùng của người.
- Ngươi ngăn cản ta như vậy, kỳ thực không có ý nghĩa gì. Ta tới nơi này, thật sự là vì lời đồn mà tới. Hơn nữa, ta chỉ là một đạo pháp thân mà thôi, ta biết, sau khi đi vào thế giới này thì khó mà có thể rời khỏi. Cho nên, ta đã sớm chuẩn bị xong, muốn hy sinh pháp thân này.
Người đến vẻ mặt thản nhiên nhìn Vu Hồng. Thân thể gã tuy là bị quang mang bao phủ, nhưng Vu Hồng là có thể thấy rõ ràng vẻ mặt của gã.
Vu Hồng cười cười:
- Ngươi nói thản nhiên như thế, có phải khi dễ ta nhìn không ra ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1866272/chuong-2412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.