Chấp niệm của Đại Hoàng vô cùng sâu nặng, nó ở trong La Thiên Đại Vũ Trụ đã tu luyện đến cảnh giới đại thánh.
Là một con chó yêu!
Ở nơi đó, nó liên kết lực lượng, cơ hồ không có bao nhiêu đối thủ dám đối nghịch với nó. Nhưng nó rất cô đơn, bên cạnh không có bạn bè, chỉ có chính nó, bình thường nằm trên đỉnh núi nhìn không trung trên đỉnh đầu, giống như đang suy nghĩ gì.
Thấy cảnh này, Sở Mặc không do dự trực tiếp xuất thủ, mở ra ký ức của Đại Hoàng.
Bỗng nhiên, Đại Hoàng trực tiếp đứng dậy, trong ánh mắt của nó chảy ra nước mắt, sau đó vô cùng kích động nhìn trời cao trên đỉnh đầu sủa điên cuồng.
- Gâu! Gâu gâu gâu! Sinh linh vô tận chung quanh hàng ngàn dặm, đều bị tiếng kêu của Đại Hoàng thức tỉnh, sau đó trong lòng âm thầm oán thán: Các con yêu cẩu kia lại nổi điên nữa!
Nhưng mà lần này, cũng là lần cuối cùng chúng nghe được tiếng Đại Hoàng sủa, sau đó Đại Hoàng liền biến mất, không xuất hiện nữa.
Sở Mặc trực tiếp mở vách ngăn La Thiên Đại Vũ Trụ, đón Đại Hoàng đến.
Đại Hoàng bay đến trong nháy mắt, sủa ra tiếng sủa hưng phấn. Hóa thành một tia chớp màu vàng, nhào tới phía Sở Mặc. Sau khi đi tới bên cạnh Sở Mặc, Đại Hoàng dùng cái đầu của nó cọ tới cọ lui vào đùi Sở Mặc.
Lòng của nó quá đơn thuần, cũng quá thuần khiết, chấp niệm sâu nặng ảnh hưởng đến cuộc sống sau khi luân hồi chuyển thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1866269/chuong-2409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.