- Nếu sinh linh của tứ đại Giới cũng không thật sự hoàn mỹ, như vậy vì sao bọn họ lại muốn cừu thị nhân loại? bọn họ tự xưng mình là thần tiên… thần tiên thì không phải là người sao? Không có huyết nhục… nhất định là sạch sẽ sao?
Từ Thi Nghiên an tĩnh ngồi ở chỗ kia, nàng bỗng nhiên nhìn những chữ khắc trên vách tường, thần niệm khẽ động, nàng hỏi:
- Cổ lão gia gia, nhân loại thật sự không phải như vậy đúng không?
Chữ khắc trên mặt tường này là chữ khắc đầu tiên Từ Thi Nghiên bắt đầu tiếp xúc, nàng gọi nó là “Cổ lão gia gia”
Chữ khắc trên bức tường kia vô cùng quỷ dị xoay tròn, như lại bất chợt sống lại, hình ảnh trực tiếp nổi lên, sau đó từ trên tạo ra một con người nhỏ.
Người này chỉ cỡ ngốn tay, râu tóc bạc trắng, vẻ mặt hiền lành, nhìn qua chính xác chính là hình tượng một lão gia gia.
- Hài tử, ngươi tại sao lại biết cái này mà hỏi?
Lão đầu râu tóc bạc trắng mỉm cười nói:
- Thế giới này bất luận sinh linh nào cũng đều có tốt xấu, tồn tại… chính là có ý nghĩa.
- …Vậy tại sao trong lịch sử tứ đại Giới lại miêu tả nhân loại quá quắt như thế?
Từ Thi Nghiên hỏi.
- Ngươi… ngươi đã xem thứ kia?
Lão đầu tựa hồ rất kinh ngạc, lại có chút sợ hãi, do dự một chút mới lên tiếng:
- Hài tử, chuyện này ngàn vạn lần không thể để phụ thân ngươi biết, nếu không… hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1866222/chuong-2362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.