Lúc này, trong thân thể Sở Mặc lại có vô số thần kim bay ra, những thần kim đó ở trong hư không biến ảo các dáng vẻ, sao đó bổ khuyết những vết nứt trên chiến hạm.
Dưới tình huống như vậy, chiến hạm Sở thị... lại lần nữa nhảy thêm mười vạn lần.
Rốt cục khi thân thể Sở Mặc đã bắt đầu lung lay sắp đổ, khoang thuyền trong chiến hạm xuất hiện hai bóng người.
- A di đà phật!
- Vô Lượng Thiên Tôn!
Một lão hòa thượng, một lão đạo sĩ!
Bọn họ xuất hiện vô cùng đột nhiên, những người có mặt lại không thể cảm giác được bọn họ đã tới.
Cho nên trong nháy mắt hai người xuất hiện, hầu như tất cả mọi người đều theo bản năng muốn bắt đầu công kích hai người đó.
- Đừng ra tay với họ.
Sở Mặc bỗng nhiên mở mắt ra, sau đó, vẻ mặt mệt mỏi nhìn lão hòa thượng cùng lão đạo sĩ:
- Lão hòa thượng, lão đầu, hai người các ông cuối cùng cũng tới... ừm, ta mệt mỏi quá!
Nói rồi Sở Mặc ầm một tiếng, ngã ngửa ra sau.
Sở Đồng vội vàng đi qua đỡ lấy Sở Mặc, sau đó ô một tiếng, la hoảng lên:
- Cha...
Nữ tử đã có thành tựu Thái thượng lại lã chã chực khóc nhìn Kỳ Tiêu Vũ:
- Nương, cha... thân thể cha sao lại suy yếu như vậy chứ?
Vốn dĩ cảnh giới của Sở Mặc quả thực cao thâm bất lộ, đám người bọn họ không ai có thể cảm giác được độ mạnh yếu của Sở Mặc. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1866213/chuong-2353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.