Sau đó, hắn giơ chiếc nhẫn trong tay lên, trầm giọng nói:
- Ai có thể đại biểu cho Vĩnh Hằng? Nhận chiếc nhẫn này? Ở trong này có bốn khối tinh hạch, nếu không có bốn khối tinh hạch, toàn bộ thế giới thân thể cổ thần e rằng sẽ tan vỡ trong thời gian ngắn. Vạn linh đồ thán, tin rằng các người cũng không nguyện thấy được cảnh tượng này.
Trầm mặc!
Lời nói của Sở Mặc cũng không hề được đáp lại. Những Đại tổ này tuy bao vây hắn lại con mắt cũng đều chăm chú vào chiếc nhẫn trong tay Sở Mặc, nhưng lại không ai nói gì.
Chừng hơn hai mươi Đại tổ này đến từ ba thế lực khác nhau.
Vương triều Bốc thị là thảm trọng nhất, tu sĩ Đại tổ của bọn họ chỉ còn lại năm, Đại tổ của Thiên Cung còn lại bảy, Vĩnh Hằng điện còn lại 11.
Nhìn qua, ở đây lực lượng của Vĩnh Hằng điện là mạnh nhất. Nhưng vấn đề là cho dù đám Đại tổ bên Vĩnh Hằng điện cũng không dám đơn giản mở miệng. Thật sự có thể quyết định chuyện này cũng chỉ có chủcủa ba thế lực lớn.
Cho nên, một gã Đại Tổ của Vĩnh Hằng điện trầm mặc một chút, mở miệng nói:
- Chuyện này, hay là chờ chủ ba thế lực lớn tới rồi tính sau.
- Vậy được rồi, nếu như vậy, cái nhẫn này ta liền ở đây...
Sở Mặc nói rồi cầm chiếc nhẫn màu đen cổ xưa trong tay, ở trên hư không mặc nó rơi xuống, sau đó nói:
- Ta còn có chuyện, đi trước một bước.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1866210/chuong-2350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.