Hầu như tất cả sinh linh trong thông đạo đều hoàn toàn quen cũng như thích ứng với cuộc sống như thế. Ngay cả hài tử mới ra đời cũng cho rằng thế giới vốn là như vậy.
Ngày này, Sở Mặc lần nữa xuất quan. Cách lần trước hắn bế quan, vẫn chưa tới một trăm năm. Nhóm người trong Vương tộc Sở thị, đại thể đều đã thành thói quen Sở Mặc mỗi nghìn năm xuất quan một lần, tất cả đều không nghĩ tới lúc này Sở Mặc bế quan, cư nhiên không đến trăm năm.
Vì vậy, toàn bộ vương tộc Sở thị đều yên tĩnh. Hầu như mọi người, đều đang trong trạng thái bế quan.
Ngay cả tương đối lười biếng như Hứa Phù Phù cùng những người đó cũng đều ở an tĩnh bế quan.
Bất quá cũng có một ít người, lựa chọn đi ra du lịch. Nói thí dụ như các nàng nhóm Diệu Nhất Nương cùng đám người cao tầng trong Phiêu Miểu Cung năm xưa. Trải qua bao nhiêu năm trôi qua, dung nhan của các nàng vẫn như trước. Cảnh giới cao thâm, đều đã bước chân vào Tổ cảnh, trở thành chân chính cự đầu. Muốn tiếp tục đi lên hầu như không khó.
Cho nên, các nàng hoặc là ở vương tộc Sở thị chủ chánh một phương. Hoặc là, đi du lịch khắp nơi.
Ngược lại bây giờ cả cái thông đạo thế giới, không có bất kỳ người nào dám bất kính đối với người của vương tộc Sở thị. Hiện tại cũng có rất nhiều người, xưng hô Sở Mặc là “Sở vương”
Sau khi biết chuyện này, Sở Mặc cũng không khỏi thấy buồn cười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1866180/chuong-2320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.