- Hơn nữa ta cũng rất tò mò, người như thế nào mà lại có thể làm cho Huyên Tử phải táng thân, chôn vùi ở thế giới này.
Âm thanh của Bốc Đông cực kỳ ôn hòa, nghe có cảm giác như mộc xuân phong vậy.
Nhưng trong lòng Sở Mặc cũng đã lạnh giá vô cùng.
Mình bị người khác theo dõi rồi! Đây là suy nghĩ duy nhất trong lòng Sở Mặc lúc này.
- Nhưng ta đến đây cũng không phải để tìm ngươi. Ta chỉ là hơi tò mò về ngươi mà thôi.
Bốc Đông mỉm cười nhìn Sở Mặc:
- Bạch Y và Hồng Y cũng đã chết rồi. Bọn họ cũng tự làm tự chịu thôi, vọng tưởng hòng hủy diệt thế giới Thông đạo. Vĩnh Hằng chi chủ sẽ không bao giờ chấp nhận hành động đó của bọn họ. Vì thế bọn họ đã chết rồi. Hai vị đại năng đang canh giữ thế giới này cũng trọng thương, hơn nữa Huyên Tử còn vội vàng đuổi giết bọn họ, nếu không, chắc chắn ngươi không thể sống yên ổn ở đây như thế. Sở Mặc nắm chặt tay lại thành nắm đấm. Trong lòng hắn lúc này đang vô cùng lo lắng cho an nguy của lão đạo sĩ và lão hòa thượng.
- Nhưng ngươi cứ yên tâm đi, hai vị đại năng đó cường đại hơn ngươi nghĩ nhiều, bọn họ cũng rất có địa vị, chắc chắn sẽ không bị giết chết dễ dàng như thế đâu.
Bốc Đông mỉm cười nói:
- Nhưng ngươi, trong tay đang nắm giữ Bàn Cổ Liệp đao, lại đang bị Huyên Tử theo dõi, ngươi thật sự cần phải cẩn thận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1866170/chuong-2310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.