Điều này làm cho Sở Mặc có chút kinh ngạc. Đến cảnh giới đó của hắn, sức mạnh bình thường đã hoàn toàn không thể làm hắn có cảm giác gì nữa rồi. Có thể niệm lực này so với sức mạnh mà Sở Mặc thường hấp thụ thì không đặc biệt mạnh mẽ gì, nhưng rất đặc biệt, bên trong mang theo đạo vận vô cùng.
Hơi cảm thụ một chút thì Sở Mặc đã hiểu, niệm lực này vốn là một loại “Lực công đức”. Là lực mà năm xưa hắn xây dựng lại Viêm Hoàng Đại Vực để lại.
Hắn bảo Sở lão, Phiêu Linh Nữ Đế và Sư phụ về trước, không nên kinh động tới thân bằng năm xưa. Sở Mặc muốn lại đi tới một chỗ khác của Viêm Hoàng Đại Vực. Đi tới những nơi ngày xưa đã từng tới một vòng.
Đây là một tình cảm nhớ nhung, đám Sở lão cũng hiểu cả.
Sở Mặc lên đường một mình. Đầu tiên hắn bước về chỗ năm xưa ở Nhân giới. Ba ngàn năm qua đi, nơi đây đã hoàn toàn thay đổi dáng vẻ. Cả thế giới cũng không còn người phàm qua lại nữa.
Quốc gia... Vẫn tồn tại. Nhưng cũng đã biến thành Tu Chân quốc.
Sở Mặc trở lại thảo nguyên lớn năm xưa, trở lại Sở quốc. Hắn nghỉ chân trong chốc lát sau đó lặng yên rời khỏi. Sau đó, hắn tìm được cánh rừng năm đó gặp Kỳ Tiêu Vũ.
Chỗ đó, bây giờ đã xuất hiện rất nhiều linh thú có tu vi, trở nên khác trước nhiều. Sở Mặc lại đi một chuyến tới thành Viêm Hoàng. Thành Viêm Hoàng giờ đã trở thành một tòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1866148/chuong-2288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.