Chuyện đã thế này, cũng chỉ có thể trông cậy vào Quách Xương, lấy ngựa chết làm ngựa sống vậy. Nếu không… bây giờ giết phắt một nhà ba người bọn họ đi thì có ý nghĩa gì chứ? Bọn họ chỉ có thể trông chờvào gia đình Quách Xương có thể mang lại tác dụng gì đó mà thôi.
Quách Xương bây giờ đã lạnh lòng, cười khổ nói:
- Cứ yên tâm đi.
Sau đó, Quách Xương cùng vợ và con gái ra khỏi nơi đó, bay lên trời, sao đó cao giọng nói:
- Sở Mặc huynh đệ, đã nhiều năm chưa gặp, hi vọng cậu vẫn sống tốt từ khi chúng ta chia tay!
Thân hình Sở Mặc vốn đang ở phía chân trời xa xôi nháy mắt đã phóng đến trước mặt một nhà ba người Quách Xương. Hắn mỉm cười, ôm quyền rồi nói:
- Các người cũng sống tốt chứ?
- Sở Mặc ca ca, chúng ta sống không tốt!
Quách Dao Dao quệt miệng nói:
- Cổ Tổ bắt chúng ta phải đến cầu xin….
Lời này của Quách Dao Dao nháy mắt đã truyền đến trong tai vô số người. Biểu cảm trên mặt mọi người đều cực kỳ đặc sắc. Đặc biệt là sáu gã Thái Thượng Cổ Tổ bây giờ mặt đã đen như mực.
Con bé này… thật sự quá ác độc rồi đấy! Quách phu nhân bên kia thì nói:
- Phải gọi là thúc thúc chứ! Sao con không lễ phép gì cả thế?
- Người ta bảo con gọi hắn là ca ca mà.
Đã nhiều năm không gặp, nhưng đến bây giờ tính cách của Quách Dao Dao cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1866115/chuong-2255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.