Thủy Y Y nhìn Sở Mặc:
- Hai người kia đều ra tay với y, dường như đang hỏi y cái gì, nhưng y lại... Lại hoàn toàn không phối hợp, hơn nữa, trên mặt còn mang theo nét cười lạnh trào phúng.
Kỳ Tiêu Vũ ở một bên nhẹ giọng nói:
- Ngay cả nụ cười của y, ở trong mơ của chúng ta, đều thấy rõ ràng. Nhưng y cùng hai người kia đang nói cái gì, chúng ta lại hoàn toàn không nghe được. Bởi vì bọn họ dùng, là thần niệm giao lưu, cho nên, cũng không có biện pháp suy đoán, giữa bọn họ nói gì đó.
Thủy Y Y gật đầu, có chút bi thương nói:
- Sau đó... Y đã bị đánh tứ phân ngũ liệt, dường như... Dường như hoàn toàn bị tiêu diệt.
- Cái gì?
Chân mày của Sở Mặc nhíu chặt hơn, hắn cảm giác sự tình tựa hồ có cái gì không đúng. Ở ngoài thông đạo... Chẳng lẽ là người quan sát?
Nếu như nói, Linh Thông Thượng Nhân thật sự là người quan sát, như vậy... Y thật là không có một chút tỷ lệ thắng nào!
Nhưng vấn đề là, Linh Thông Thượng Nhân đi ra như thế nào?
Hàng rào của cái thế giới này dầy như vậy, căn bản cũng không phải là tu sĩ cảnh giới Thái thượng có thể xuyên qua a!
Hay là Linh Thông Thượng Nhân sớm đã có biện pháp ly khai thế giới thông đạo? Vậy y còn bố cục vạn cổ làm cái gì?
Nghĩ vậy, Sở Mặc trầm giọng nói rằng:
- Bộ dáng của hai người đó, các ngươi còn nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1866112/chuong-2252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.