Lão Hoàng cẩu ở trên lãnh thổ của vương tộc có địa vị vô cùng cao. Tuy nó vẫn già nua như trước đây, nhìn qua đều có chút huyết khí không đủ. Nhưng tất cả sinh linh ở đây đều rất tôn trọng nó.
Sở Mặc ở chỗ này luyện hóa đầu lâu của đám tu sĩ Thái thượng, trong quá trình luyện hóa nơi đây dường như là hoàn toàn tĩnh mịch.
Cái loại sợ hãi mãnh liệt này bao phủ mỗi người. Bọn họ lúc trước có thể sẽ thấy tương đối nhạt, cho rằng cái này cũng không là cái gì, đơn giản chỉ là chịu chút tội mà thôi. Nhưng thật sự khi đến nơi này một thời gian bọn họ mới hiểu được, loại thống khổ mà trước đây bọn họ đã từng gây ra trên người người khác cư nhiên lại gian nan như thế.
Cổ Tổ Bạch Linh từ lúc mới bắt đầu thì cầu xin, càng về sau càng không ngừng chửi bới, rồi đến sau cùng là chết lặng. Đến khi một thân đạo hạnh, hầu như bị Sở Mặc luyện hóa cho đến khi chỉ còn lại có lực lượng nguyên thần của Tổ cảnh nàng đã hoàn toàn thẫn thờ, toàn bộ Đầu lâu, đều tản ra tử khí vô tận.
Ngay cả tâm tư mắng người nàng cũng không còn.
Tự làm tự chịu!
Những người còn lại Sở Mặc từng bước từng bước luyện hóa, không có buông tha cho người nào.
Thời gian thoáng một cái liền đi qua mấy cái thập niên.
Trong mấy chục năm qua Vương tộc Sở thị lại có số lượng lớn sinh linh trên bảng Phong Thần đến đây đầu nhập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1866110/chuong-2250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.