- …
Sở Mặc im lặng nhìn hai vị này, lòng nói gì mà quỷ dị vậy? Hai người bọn họ, thật sự là Thái Thượng Vô Cực cùng Vô Lượng Phật Đà?
Lúc này, lão đạo sĩ nhìn thoáng qua Sở Mặc, nói:
- Ta và lão hòa thượng, chỉ là hai pháp thân, đừng ở đó đoán nữa. Lão hòa thượng thích đố - đoán, ta không thích.
- A di đà phật, ông lại nói xấu ta. Lão hòa thượng nhìn thoáng qua lão đạo sĩ.
Lão đạo sĩ nhìn Sở Mặc nói:
- Động tĩnh cậu gây ra có chút lớn, không ngờ lại làm người bên kia đến đây.
Lão hòa thượng ở bên cạnh than nhẹ.
Sở Mặc vẻ mặt ngỡ ngàng
Lão đạo sĩ vung tay lên, bầu trời trên đỉnh đầu xuất hiện một tòa cung điện cổ xưa. Sau đó nói:
- Đi thôi, đi vào rồi nói. Cho tới bây giờ có một số việc cũng cần báo cho cậu biết.
Sở Mặc đi theo sau lão hòa thượng cùng lão đạo sĩ, vào tòa cung điện.
Bên trong bày biện đơn giản nhưng rất sạch sẽ, không nhiễm một hạt bụi.
Ba người sau khi ngồi xuống, lão đạo sĩ nhìn Sở Mặc, nhẹ nhàng thở dài:
- Quanh đi quẩn lại, rốt cục vẫn phải tới ngày hôm nay. Lão hòa thượng ở một bên khẽ đọc một câu phật hiệu:
- A di đà phật, luân hồi đại mật, chúa tể sinh linh trong thế gian.
Sở Mặc nhìn hai người, hắn khẽ cau mày:
- Kiếp trước của ta là Sở công tử?
Lão hòa thượng cười không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1866086/chuong-2226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.