Các nàng không biết rốt cuộc vì sao Sở Mặc lại có lòng tin tuyệt đối như thế, nhưng các nàng biết, nếu hắn dám mang Đại Hoàng đi đánh lộn, chắc chắn sẽ không thua.
Lúc này, Sở Mặc đã xuất hiện tại lãnh địa của gia tộc Đông Phương. Một bước của hắn tương đương với mấy ngàn dặm. Khoảng cách đối với tu sĩ Tổ cảnh cũng chẳng là gì. Mục đích của Sở Mặc rất đơn giản, trong gia tộc Đông Phương có hai Cổ tổ đang bế quan.
Hai địa phương bế quan cách nhau không quá xa, chỉ khoảng mười tỉ dặm. Đối với Thái thượng Cổ tổ thì khoảng cách này quá gần. Mà với Sở Mặc, cũng rất gần.
Hiện tại hắn đang đứng tại một chỗ bế quan của Cổ tổ gia tộc Đông Phương.
- Đông Phương Vân Lạc hay Đông Phương Hằng Thái ở trongthế? Mau lăn ra đây đi. Năm đó các ngươi đã phạm tội ác tày trời, giờ là lúc tính toán nợ nần rồi.
Thần niệm của Sở Mặc lạnh băng, bao phủ thiên địa, đè nặng cả mảnh quần sơn.
- Tên tiểu bối khinh người quá đáng!
Một đạo thần niệm tức giận đáp trả.
Sau đó, một thân ảnh được bao phủ bởi một lớp ánh sáng mờ mịt vọt ra, nhưng chưa xuất thủ mà đứng trước mặt Sở Mặc.
- Ngươi là Đông Phương Vân Lạc hay là Đông Phương HằngThái?
Sở Mặc hỏi.
- Lão tổ ta là Đông Phương Vân Lạc. Tiểu bối à…
- Ngươi câm miệng cho ta.
Sở Mặc đột nhiên tức giận quát.
- Ai cho ngươi nói chuyện với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1866033/chuong-2173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.