Đây là một loại tín nhiệm.
Người ta nói phải có trước có sau, tuy Sở Mặc rất trẻ tuổi, những sinh linh ở đây dù là loài người hay không phải người, nếu tính theo tuổi tác thì tùy tiện một ai đều lớn hơn Sở Mặc rất nhiều, nhưng bọn họ cũng không ngại đi theo bên cạnh một “vãn bối trẻ tuổi”.
Đối với người tu hành mà nói, cái này không mất mặt chút nào.
Thậm chí, chuyện như kiểu một tu sĩ già mấy ngàn năm tuổi, gọi một tu sĩ mấy trăm tuổi là thầy cũng khá thường gặp trong giới tu hành. Người giỏi hơn làm thầy, hầu hết thời điểm, một câu chỉ bảo của người thầy, có thể thắng mười năm khổ sở tu luyện.
Càng chưa nói ân tình mà Sở Mặc dành cho bọn hắn còn nặng hơn thầy trò. Nếu nói là ân cứu mạng cũng không hề ngoa.
Mà những người lựa chọn đi theo Sở Mặc sớm nhất, cũng đã trở thành nòng cốt của Sở Mặc trong lối đi.
Sở Mặc chưa từng nghĩ tới muốn thành lập một thế lực khổng lồ tới cỡ nào, nếu muốn như vậy, thì hắn đã không rời khỏi Liên minh Tinh Anh rồi. Nhưng hắn muốn xây dựng lại vương tộc họ Sở, dựa vào sức một mình cũng là vô cùng khó khăn, bây giờ có nhiều người đi theo cạnh hắn như vậy, tin chắc quá trình đó sẽ thoải mái hơn rất nhiều.
Cho nên Sở Mặc cũng chẳng khách sáo gì với đám người kia, mang theo bọn họ đi thẳng một mạch về hướng đông.
Phế tích của vương tộc họ Sở, nằm ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1866020/chuong-2160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.