Đến cuối cùng nàng có chút tuyệt vọng, không nghĩ Sở Mặc có thể thành công xông tới trong thời gian ngắn như thế. Nhưng bây giờ, Sở Mặc lại tới rồi, bộ dáng thoái mái ung dung không giống người vất vả xông vào.
Lại mang theo một tiểu tử da đen, lướt sóng mà đến, khí tràng và thần vận cực kỳ tiêu sái.
Loáng một cái hắn đã đứng cạnh hai nàng, sau đó cầm vật trong tay tên nhóc da đen, để xuống đất. Phong ấn trên người nhóc này lập tức giải khai. Nó nổi giận gầm lên:
- Không cho phép khi dễ hai vị tiểu thư!
Vừa hét, nó vừa lập tức ra chiêu đánh Sở Mặc. Tu vi tổ cảnh, lại còn đánh trong trạng thái tức giận, sức mạnh tuyệt đối kinh dị.
Kỳ Tiêu Vũ và Thủy Y Y cơ bản không kịp hô ngừng, nháy mắt hoa dung thất sắc.
Sở Mặc lại thuận tay phẩy một cái:
- Đi qua bên kia chơi đi…
Sau đó tên nhóc kia đúng là đi chơi vì nó bị đánh bay ra, dù không bị thương nặng nhưng không có năng lực đánh trả nữa. Mà đấy là Sở Mặc đã hạ thủ lưu tình rồi. Sở Mặc giang tay, mỉm cười nói:
- Ta rất nhớ các ngươi.
Hai nàng không nhịn được nhào vào lòng Sở Mặc, ba người ôm nha thật chặt.
Những người trong sơn trang nghe tiếng đuổi đến nhìn thấy đều trợn mắt há mồm, không biết có nên xuất thủ hay không.
- Ta tới đón các ngươi về nhà.
Sở Mặc nhẹ giọng.
- Mau buông hai vị tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865975/chuong-2115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.