Bởi bọn họ, bẩm sinh đã thân cận với nhau, bởi bọn họ, tuyệt đối sẽ không bán đứng đối phương.
Sở Mặc cười đứng lên, đi tới trước mặt Sở Sở nhẹ nhàng ôm nàng vào lòng, sau đó nói:
- Tiểu muội của ta muốn làm nữ vương, anh trai như ta đây đương nhiên phải dốc lòng ủng hộ rồi. Sở Sở vươn hai cánh tay, ôm thắt lưng Sở Mặc, sau đó vui vẻ dùng khuôn mặt cọ cọ vào lòng hắn, một lúc lâu sau mới buông ra, lùi lại hai bước, dùng sức vung nắm đấm.
- Có muốn chém bỏ thần cách luôn lúc này không?
Sở Mặc nhìn Sở Sở:
- Thực ra dù có chém cũng không sao.
- Không được, bây giờ chưa chém được.
Vẻ mặt Sở Sở rất nghiêm túc:
- Bây giờ còn chưa tới lúc, không thể đánh rắn động cỏ. Thực ra ta biết, thần cách ở lâu trong đầu sẽ ảnh hưởng tới tu luyện. Nhưng khôngsao, thời gian rất lâu mới bị. Mà hiện tại, ta cũng không cần có cảnh giới quá cao.
- Vậy được rồi.
Thấy Sở Sở kiên quyết, Sở Mặc gật đầu:
- Chính ngươi phải cẩn thận, tấm lệnh bài phong thần kia có cần đưa cho ngươi hay không?
- Đừng, ca ca cứ nắm lệnh bài trong tay, đừng đưa cho ai!
Sở Sở nói:
- Đợi gặp hết bọn Côn Bằng… ca ca hãy đi trước, ta sẽ nói chuyện với Hồng Nhạn về việc này, nhất định y sẽ ủng hộ ta. Có y chống đỡ, mọi việc trong giai đoạn đầu liền có thể triển khai thuận lợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865960/chuong-2100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.