Lạc Hồng Nhạn ngẩng đầu, nhìn thoáng qua Sở Sở:
- Nói thí dụ như Sở Sở, có chuyện ta vẫn chưa từng nói với nàng.
- Hả?
Sở Sở sửng sốt một chút nhìn Lạc Hồng Nhạn:
- Có ý gì?
- Xin lỗi, thực ra ta có lén dùng đại đạo luân hồi nhìn hồn phách của ngươi…
Lạc Hồng Nhạn có chút xấu hổ, không dám nhìn ánh mắt của Sở Sở:
- Ta không có ác ý gì, ta chỉ là muốn biết ngươi có phải người duy nhất kia không… thực sự đấy Sở Sở, ta không có ác ý, ngươi nhất định chớ nóng giận.
Sở Sở trừng to mắt nhìn Lạc Hồng Nhạn:
- Ngươi có thể dùng đại đạo luân hồi để nhìn hồn phách của người khác? Thấy phản ứng của Sở Sở, Lạc Hồng Nhạn càng căng thẳng, nhìn Sở Sở với vẻ mặt cầu khẩn, sau đó lại nhìn Sở Mặc, dùng ánh mắt ra hiệu không ngừng.
Trong lòng Sở Mặc cảm thấy buồn cười, hắn biết rõ căn bản Sở Sở không hề tức giận. Chỉ là Lạc Hồng Nhạn để ý quá nên bị loạn mà thôi.
Sở Sở thấy Lạc Hồng Nhạn không trả lời liền nổi giận:
- Hỏi ngươi đấy!
- A? Hỏi ta cái gì?
Lạc Hồng Nhạn sợ đến giật bắn người. Sở Mặc không nhịn được cười thầm, trong lòng nói, ngươi như vậy… sau này chẳng phải sẽ bị nha đầu kia chèn ép gắt gao sao? Ngoài miệng Sở Mặc lại nói:
- Nàng không giận ngươi, chỉ định hỏi ngươi có thật là dùng đại đạo luân hồi xem hồn phách ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865956/chuong-2096.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.