Một ngày mà bọn họ phát hiện tình trạng dị thường thì sẽ trước tiên báo cho gia tộc.
- Cho nên, tiên sinh, cho dù ngài thật sự có năng lực đó cũng tuyệt đối tuyệt đối... không nên để lộ ra ngoài. Trừ phi... một ngày kia ngài có thể khiến tất cả mọi người trong thiên hạ kiêng kỵ năng lực của ngài. Nếu không, cho dù ngài có thế lực ngang với Cổ tộc cũng không được.
Cổ Băng Băng nói lời nói này rất nghiêm túc, rất thành khẩn.
Cuối cùng nàng chỉ lên trời:
- Bởi vì, thiên ngoại hữu thiên* mà!
*Ngoài trời còn có trời cao hơn, người tài còn có người tài hơn.
Sở Mặc nhớ lại lời nói của Quách Xương, gật đầu. Trong lòng âmthầm thở dài: Gánh nặng đường xa! Nhưng ta sẽ không bao giờ bỏ cuộc.
Sau đó, Sở Mặc bắt đầu tìm các loại tư liệu, đồng thời cũng bảo Cổ Băng Băng đi tìm. Hắn muốn biết hai sinh linh trong kính tượng vũ trụ một ngày gặp nhau đến cuối cùng sẽ phát sinh chuyện như thế nào.
- Chuyện này rất khó nói, ta có nghe nói một chút chuyện có liên quan.
Cổ Băng Băng cau mày:
- Thế nào, ngài đã gặp người như vậy sao? Hay là nói... chính ngài?
Nói rồi Cổ Băng băng không nhịn được khẽ cười nói:
- Thật ra ta nghĩ chắc chắn không phải tiên sinh ngài, người như tiên sinh trên thế gian tối đa chỉ có một thôi.
- Cô đừng khoa trương như vậy, ta hơi ngượng đấy.
Sở Mặc cười gượng, sau đó nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865942/chuong-2082.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.