Tử Đạo và Âu Dương Phỉ đều không phải là người thường, cũng không bởi thế mà coi thường Mông Nã. Các vi kỳ chủ mà thôi. Lãnh huyết vô tình tàn nhẫn thích giết chóc... Những tính tình đó thực ra đều không phải trời sinh, phần lớn là do hoàn cảnh sống tạo thành.
Cho nên, trong mấy ngày Sở Mặc rời đi, giao tình giữa ba người đã ấm lên nhanh chóng, đã thành bạn tốt. Với những sinh linh đã có cấp bậc Tổ cảnh thì điều đó quả thực là cực khó có được. Mà trung gian gắn kết, vẫn là Sở Mặc.
Ba người bọn họ thật ra rất hiểu, nếu như Sở Mặc thực sự không về được, bọn họ phỏng chừng vẫn sẽ rời xa nhau.
Hôm nay Sở Mặc bình an trở về, ba người đương nhiên đều vô cùng vui mừng.
Sở Mặc nhìn ba người, do dự một chút, sau đó nói:
- Có chuyện ta muốn trưng cầu ý kiến của hai người một chút.
- Có cái gì cứ nói đừng ngại. Tử Đạo ôn hòa nói.
- Đúng vậy, có lời gì nói thẳng là được.
Âu Dương Phỉ mỉm cười nói.
Sở Mặc suy nghĩ một chút, nói:
- Là như thế này, ta bây giờ có năng lực chém vỡ thần cách của hai người...
- Cái gì?
Tử Đạo vẻ mặt khiếp sợ nhìn Sở Mặc.
- Hả?
Âu Dương Phỉ ánh mắt đờ đẫn nhìn Sở Mặc.
Mông Nã nhìn Sở Mặc, vẻ mặt chấn động nói:
- Cậu có biết những lời này của cậu có ý nghĩa như thế nào hay không?
Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865912/chuong-2052.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.