Lúc này, Sở Mặc nói:
- Các huynh chờ ở đây, ta đưa nàng ấy trở về.
- Không được!
Mông Nã và Tử Đạo cùng kêu lên.
Tử Đạo nói:
- Điều đó quá nguy hiểm!
Trong ánh mắt của gã tràn ngập chân thành. Lúc này, gã thật sự không nghĩ đến an nguy của Âu Dương Phỉ mà thật sự là suy nghĩ vì Sở Mặc.
Mông Nã cũng nói:
- Cậu trở lại chẳng khác nào tư chui đầu vào lưới. Sở Mặc cười nói:
- Ta chẳng qua là tới từ bên Hôi Địa thôi, ta không phải là sinh linh Hôi Địa, có gì mà chui đầu vào lưới chứ, nói hết ra là được rồi.
Nói rồi Sở Mặc tiện tay búng ngón tay. Bên kia, Quách Dao Dao cơ bản không kịp phản ứng gì cả người đã bị phong ấn lại. Sau đó bị Sở Mặc ném vào trong thế giới của Thương Khung Thần Giám.
Sau đó, Âu Dương Phỉ được Sở Mặc thả ra.
Vừa thấy được thê tử đã chia cách nhiều năm, vành mắt Tử Đạo trong nháy mắt đã đỏ lên.
- Phỉ nhi!
Tiến lên ôm lấy Âu Dương Phỉ.
Âu Dương Phỉ cũng hơi mơ hồ, chẳng qua khi nhìn thấy Tử Đạo thì trên mặt của nàng cũng xuất hiện vẻ vui mừng, nước mắt liền chảy xuống.
Mông Nã hơi đờ ra nhìn Sở Mặc, trong lòng nói tại sao lại thêm một người?
Một lát sau, Âu Dương Phỉ đã biết rõ có chuyện gì xảy ra. Nàng thi lễ nghiêm túc nói với Sở Mặc:
- Cảm tạ công tử đã ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865907/chuong-2047.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.