Liệp Thần và Ô Long lúc này đã bị vây trong thế giới nhỏ vô cùng độc lập, có pháp trận phong ấn xung quanh. Tiểu thế giới của bọn họ kỳ thực vô cùng rộng lớn, là một không gian cực lớn.
Đoàn người phía dưới yến hội có thể nhìn rõ được cuộc chiến của hai người ở bên trong.
Nói ra thì dùng phương thức này để chúc mừng ngày sinh thần của Tạ Tà, cũng thật là đủ mới mẻ. Bởi vì cuộc chiến của hai bên vốn không thật sự làm nơi này rối loạn lên. Sở Mặc bây giờ mới hiểu tại sao Tạ Tà không những không quản, ngược lại còn hoàn toàn cảm thấy vui vẻ.
Đồng thời, hắn đối với tính cách trở mặt vô tình của những sinh linh trong Hôi Địa càng hiểu rõ hơn.
Sự chú ý của tất cả mọi người lúc này đều tập trung vào không trung, thế giới nhỏ của hai người đó. Âu Dương Phỉ và đám nữ nhân thì bị một nữ tử lạnh lùng xinh đẹp dẫn đi, đi về phía góc của đại sảnh yến hội.
Sở Mặc trong lòng khẽ động, truyền thần niệm với Tử Đạo:
- Không nên ra tay lúc này. Tử Đạo vừa nãy gần như là đã hơi không kiềm chế, chỉ đành ngồi xuống. Nhìn tiểu thế giới trong không trung, nếu như không phải trong lòng luôn nhớ Âu Dương Phỉ, gã đối với trận chiến này cũng rất hiếu kì, cũng muốn xem thử xem hai Cự Đầu Tổ cảnh đánh thế nào.
Lúc này, trong tiểu thế giới giữa không trung.
Liệp Thần từ trong người lấy ra một cây dù màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865897/chuong-2037.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.