Mông Nã khẽ cau mày. Trinh lắc đầu, khẽ thở dài:
- Mọi thứ ở đây của ta đều phải dựa trong điều kiện những đại nhân vật kia không đến gây khó dễ cho ta, một khi có người để mắt tới ta, thì có lẽ hết thảy của ta sẽ tan biến như bong bóng trong nháy mắt!
Vừa nói, Trinh lại cười cười:
- Được rồi, không nói đến cái này nữa, ta đã chuẩn bị xong lễ vật rồi. Mấy hôm nay các ngươi cứ ở yên đây, chớ đi lung tung. Chờ tin tức của ta.
Trinh nói xong, sau khi thu xếp ổn thỏa cho cả đám thuộc hạ của Mông Nã tướng quân liền lại đội chiếc nón lá rộng vành kia nhanhchóng rời đi.
Trong phòng.
Mông Nã nói với Sở Mặc có chút cảm khái:
- Không ngờ một hành động thiện ý trong lúc vô tình của ta năm xưa, lại đổi lấy loại báo đáp như hôm nay thế này.
Sở Mặc nhìn Mông Nã, khẽ cau mày nói:
- Ngươi chắc chắn nàng đáng tin?
- Nàng là đồng tộc của ngươi. Mông Nã đùa đùa với Sở Mặc.
Sở Mặc lắc đầu một cái, nhẹ giọng nói:
- Tướng quân, ta muốn ngươi phải hiểu rõ một chuyện, tộc Xích Xà bị chết một tiểu vương gia đấy, vì tìm được chúng ta nhất định họ sẽ treo giải thưởng với giá trên trời. Nhưng Trinh hoàn toàn không nói chuyện này với chúng ta, ngược lại còn cảnh cáo chúng ta, đâu đâu cũng có người tìm chúng ta, không cho chúng ta rời khỏi nơi này…
Sắc mặt Mông Nã có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865884/chuong-2024.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.