Một vài người tu vi hơi yếu bị chấn động đến mức ho ra máu, sau đó vô cùng kinh hãi nhìn về phía Chiến trường Viễn cổ, không nhịn được mà kêu lên:
- Trời ơi... chiến trường Viễn Cổ bị hủy diệt rồi hay sao? Hay là người ở bên trong xông ra ngoài?
Lão Đế vương ở hoàng thành La Thiên phía xa chợt có linh cảm, bấm ngón tay tính toán, trên mặt nhất thời có vẻ kinh hãi. Thân hình ông ấy chơt lóe rồi biến mất ở hoàng thành.
Trong hư không mà Sở Mặc và Bảo Bình chiến đấu.
Trong chu vi mười tỷ dặm đã hoàn toàn bị hủy hoại, không còn gì nữa.
Hỗn Độn Hồng Lô và Thương Khung Thần Giám lẻ loi mỗi cái ở một hướng, Thí Thiên ở bên kia, vốn là ở trong mười bảy viên tình thần thì giờ đã bay về phía xa hơn. 49 ngọn đèn cũng đã sớm biến mất.
Bản thể Bào Ngư trăm vạn dặm của Bảo Bình cũng hoàn toàn biến mất.
Đầu của Sở Mặc lẳng lặng trôi lơ lửng ở giữa chiến trường, Thiên tự thần văn đã không thấy nữa.
Trong hư không đó bị đánh cho hoàn toàn diệt vong, sau đó tràng vực vô cùng kinh khủng, ngay cả đích thân Cự Đầu tới cũng khó mà tiến vào trong được. Qua rất lâu sau.
Bóng dáng của lão đế vương rốt cục xuất hiện ở biên giới chiến trường. Ông ấy nhìn một cái đã thấy đầu của cháu ngoại mình.
Lão đế vương không nhịn được kêu lên một tiếng tràn đầy bi thương:
- Mặc nhi...
Sở Mặc dường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865850/chuong-1990.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.