Một chưởng này giống như muốn trời sập đất vùi, mang theo uy áp tuyệt thế, cản tất cả đường chạy của Sở Mặc!
- Muốn đánh sao?
Sở Mặc tay cầm Thí Thiên, ánh sáng màu máu chiếu sáng cả bầu trời u ám đen nhánh. Một ánh đao vô cùng ác liệt đâm về phía Bảo Bình đang ra chưởng.
Ánh đao Thí Thiên như muốn rạch cả bầu trời. Khí tức sắc bén lại lạnh băng vô cùng kia khuấy động cả bầu trời hỗn loạn, tràn đầy sát cơ.
Trong lòng Bảo Bình chợt run lên. Cảm giác này đã quá nhiều năm tháng gã chưa cảm nhận được rồi. Tên tu sĩ trẻ tuổi cảnh giới Đại Thánh cả người đạo hạnh và chiến lực đã đạt tới mức làm Cự Đầu phải chấn động. Nhưng càng như vậy, Bảo Bình cảng muốn ép Sở Mặc phải chết hơn. Nếu không, một khi người trẻ tuổi này tiến vào được chiến trường Viễn Cổ rồi, ở nơi đó, sự trưởng thành của hắn sẽ càng nhanh hơn.
Nếu Sở Mặc trưởng thành thành một Cự Đầu tổ cảnh thực sự, như vậy trong bầu trời này sẽ không còn ai có thể trấn áp được hắn nữa. Đến lúc đó mới là ngày thật sự bị thanh toán.
Đùng Đùng!
Cự chưởng hóa thành một ngọn núi to, trấn áp về phía Sở Mặc. Ánh sáng của Thí Thiên vô cùng ác liệt, rốt cục đã đụng chạm với cự chưởng.
Trong cổ họng Bảo Bình kêu lên một tiếng đau đớn, bàn tay của gã ta chảy máu Cự Đầu tươi đẹp dị thường.
Tiếp đó, Thương Khung Thần Giám trên người Sở Mặc tản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865848/chuong-1988.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.