Tướng mạo Hiên Vô Địch rất anh tuấn, nhìn qua cũng chỉ chừng ba mươi tuổi, mày kiếm mắt sáng, vóc người thật cao, tóc đen buộc chặt, đầu đội kim quan do thần kim luyện chế mà thành. Kim quan này, chính là một món đại thánh khí! Y mặc một bộ trường bào màu xanh, ngồi ở chỗ đó, dáng vẻ đường đường, tương đối nho nhã. Cô gái ngồi đối diện y, sắc mặt lạnh như băng, đôi mi thanh tú cau chặt, nhưng nàng thật sự quá đẹp. Dù là gương mặt lạnh lùng, không chút cảm xúc, cũng xinh đẹp để cho người khác phải nghẹt thở. Trên người nàng, không có một chút xíu hơi thở nào tỏa ra. Nhìn qua, giống như là một người phàm vậy.
- Sở muội, mấy ngày nay người của mười ba đảo sẽ lục tục đến, ăn mừng hôn lễ của chúng ta. Lúc đó, mong rằng Sở muội có thể cho tại hạ một chút mặt mũi, không nên lạnh nhạt với bọn họ.
Hiên Vô Địch thận trọng nhìn cô gái trước mắt. Y rất thích người đàn bà này, từ lần đầu tiên gặp thấy nàng, y liền rơi vào lưới tình rồi. Không cách nào tự kềm chế. Cho nên, mặc dù y là một đại thánh trẻtuổi, nhưng ở trước mặt cô gái này, y lại có vẻ rất cẩn thận, sợ câu nói nào không đúng, đường đột giai nhân.
Cô gái ngẩng đầu lên, con người lạnh lẽo nhìn Hiên Vô Địch, nhàn nhạt nói:
- Nếu muốn ta ăn nói dễ nghe thì đơn giản thôi, phong ấn luôn cả khả năng nói chuyện của ta đi.
- Ôi, Sở muội, ngươi nói xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865807/chuong-1947.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.