Y hưng phấn nói:
- Chúng ta tìm được con khỉ Tôn Đại Thánh kia, thả nó ra, trở về nó lại nháo loạn lên, tất nhiên sẽ có người đem chuyện này gắn với lão tặc Tuyết gia, ha ha ha, bởi vì gần đây chỉ có một thánh nhân là y đi vào thí luyện tràng!
Sở Mặc gật gật đầu:
- Đây chỉ là một trong những chuyện sẽ làm y và Tuyết gia hơi sứt đầu mẻ trán, thứ hai bọn họ còn phải liều mạng giúp chúng ta giấu kín chuyện chúng ta có liên quan đến vụ này. Tử Đạo gật gật đầu:
- Đối với bọn họ mà nói, thứ mà chúng ta nắm trên tay mới là trọng yếu, cho nên Tuyết Xuân Thu không những phải liều mạng giữ sạch chính mình, hơn nữa còn phải liều mạng giúp chúng ta che dấu. Khi đó y biết tám chín phần mười chuyện này có liên quan đến chúng ta, nhưng chẳng có tác dụng, y không dám nói.
- Ha, ha, ha, ha! Lưu Vân Phong không kìm nổi điên cuồng cười lên, loại cảm giác này, thật sự là quá sảng khoái.
Tử Đạo nhìn thật sâu Sở Mặc:
- Mấu chốt là lão tam, ngươi quái lắm đấy, từ đầu khi đem Tuyết Xuân Thu dẫn vào khu hung đia kinh khủng kia, chỉ sợ hắn cũng đã nghĩ đến điều này.
- Thật à? Lão tam, người thật sự nghĩ như thế à?
Lưu Vân Phong có chút khó tin nhìn Sở Mặc.
Ba người bọn hắn luôn đi cùng nhau, trước sau là Sở Mặc mang theo bọn y chạy trốn, giữa bọn họ cũng không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865674/chuong-1814.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.