Ma Quân đã chuẩn bị đầy đủ rồi. Ma Quân cũng biết khi lao vào biển lửa kia, sự chuẩn bị này chỉ giúp được một chút, đoạn đường còn lại phụ thuộc ý chí và thể lực của chính Ma Quân. Ma Quân cũng càng hiểu rõ, có thể phá vỡ phong ấn hay không thì đều phụ thuộc vào chính mình.
Xét về điểm này thì cũng chẳng khác phàm nhân là mấy.
- Vốn bản thân ta cũng là một trong số phàm nhân mà thôi.
- Phong ấn này là chướng ngại lớn nhất đối với sinh linh của Viêm Hoàng Đại Vực.
- Ta sẽ phá tan nó.
- Ta nhất định có thể phá tan nó.
- Năm đó Sở Thiên Cơ ở Chuẩn thánh có thể dễ dàng giải phong ấn, rời khỏi Viêm Hoàng Đại Vực thì hôm nay ta cũng có thể.
Ma Quân thét lên một tiếng. Giờ khắc này, toàn bộ đạo hạnh đều bộc phát, vọt thẳng tới chỗ phong ấn. Ầm! Lực lượng va chạm nổ bùng. Quy luật đầy sát cơ dũng mãnh kéo đến.
Ma Quân thế như chẻ tre, đúng với tính cách cứng rắn, mạnh mẽ vốn có.
Quy luật kia không ngừng muốn ma diệt Ma Quân. Sau khi vượt qua một phần ba phong ấn, Ma Quân cảm giác thân thể của mình khó mà trụ được nữa.
Trước mặt quy luật này, Chuẩn Chí tôn đỉnh cao cũng chỉ như một con chuột nhỏ giữa một bày mèo, muốn sống, đừng có mơ. Hiện tại, Ma Quân cũng không còn đường lùi nữa.
Phía trước không có lối, phía sau lại không thể lui.
Ở vị trí gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865662/chuong-1802.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.