Vài người đang đứng quanh mấy cái bảng không khỏi thổn thức. Người vừa kêu gào đòi khiêu chiến Lâm Hắc kia nói chắc chắn Lâm Hắc đã dùng thủ đoạn hèn hạ gì mới thắng được Tuyết Vô Lệ. Đám bạn bè của gã lại còn thổi phồng rằng Lâm Hắc có con bài bí ẩn nào đó. Kết quả, chưa đầy một lát, tên của gã biến mất. Nếu chỉ thất bại thì tên của gã vẫn còn, nhưng tên biến mất thì chỉ có một khả năng, người kia đã chết.
- Lâm Hắc có vẻ không phải người mới vào Thí luyện tràng nhỉ.
- Đúng vậy, nếu vừa vào, bình thường đều hay giữ một chút ảo tưởng về nhân nghĩa, chưa chắc giết người nhanh như thế.
- Đúng là thảm mà, đứng thứ hai ngàn bảy trăm trong Nhân bảng thế mà đi tong, dù vào La Thiên Tiên Vực cũng sẽ có chút địa vị. Chết như thế này không đáng.
- Không cần quan tâm người ta làm cách nào, chỉ cần có thể lên Thiên bảng đã chứng minh thực lực của người đó không tầm thường rồi…
Mấy người lắc đầu thở dài, rời khỏi chỗ bảng. Trong bọn họ cũng có người rục rịch muốn chiến nhưng bọn họ đều biết, dù có đánh bại Lâm Hắc thì chả mấy bọn họ cũng bị người khác thay thế mà thôi. Với thực lực của bọn họ không có khả năng trụ lại Thiên bảng.
Giờ bọn họ đã hiểu, bọn họ còn chưa đủ khả năng để trêu chọc Lâm Hắc đừng nói đến việc thay thế người ta. Tuy nhiên, trên đời này không thiếu người muốn thành danh trong một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865651/chuong-1791.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.