- Đúng vậy, nhìn người ta không kiêu không nóng nảy, khiêm tốn, không huênh hoang, cũng không tự ti…
Có người ở bên cạnh tiếp lời, có điều lời này còn chưa nói hết, trên bầu trời ở bên kia, lại xuất hiện hoa mai rợp trời!
Mỗi một đoá hoa đều vô cùng chân thật, giống như là rụng xuống từtrên cây mai, lại còn mang theo hương thơm thoang thoảng!
Đây là một loại đạo!
Một loại đạo cho thấy tài năng cực hạn!
Kiếm đạo của Chuẩn Chí Tôn này không ngờ cũng xuất chúng như vậy, tiểu tử này… rốt cuộc là từ đâu chui ra vậy? Thật là lợi hại!
- Đẹp quá!
Có một nữ tu đứng trong đám người kêu lên một tiếng.
- Trong cái đẹp còn mang theo sát khí vô tận nữa!
Có người thấp giọng nói.
Cho tới hiện tại, hai bên không hề có sự va chạm thực sự nào với nhau, bởi vì một kiếm như sấm chớp vừa rồi của khoái kiếm Trương Thuận rơi vào khoảng không rồi!
Y đã mất đi sự tập trung đối với Sở Mặc giữa một trời hoa mai!
Ở khía cạnh của người xem mà nói, Sở Mặc đứng ở nơi đó, nhưng một kiếm kia của Trương Thuận lại đâm trượt mất rồi!
- Thuật Chí Tôn thật là lợi hại!
Ở đây ngoài Sở Mặc ra, tất cả đều là tu sĩ cảnh giới Chí Tôn, đương nhiên bọn họ có thể nhận ra đẳng cấp kiếm thuật mà Sở Mặc sử dụng.
Lưu Vân Phong cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc, thầm nghĩ: Chẳng lẽ trên đời này thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865621/chuong-1761.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.