Nam có nữ có, khí thế trên người đều bất phàm.
- Thế này là sao?
Sở Mặc hơi nhíu mày, sau đó không nghĩ nhiều, bay về phía sông Luân Hồi. Hắn không muốn rước lấy phiền phức.
Nhưng hành động này của hắn lập tức khiến cho mấy trăm người kia sợ ngây người.
- Kia là kẻ nào?
- Chuẩn Chí Tôn ư? Ta không nhìn lầm chứ? Chuẩn Chí Tôn? Hắn tới nơi này sao? Có phải là điên rồi không?
- Đúng là một kẻ cấp Chuẩn Chí Tôn, trên người hắn không có khí tức của cảnh giới Chí Tôn!
- Hắn muốn làm gì? Muốn tới sông Luân Hồi sao?
- Chán sống rồi sao?
Mấy trăm Chí Tôn trẻ tuổi kia đều sợ ngây người, rất nhiều người mỉa mai nhìn Sở Mặc đang ở trong hư không.
Một Chuẩn Chí Tôn hèn mọn, hắn muốn đi tìm chỗ chết đến mức nào? Dám đến sông Luân Hồi này? Còn dám qua mặt bọn ta, bay về phía sông Luân Hồi? Không nhìn thấy bọn ta đều đứng ở đây không dám qua sao? Ngươi tưởng rằng ngươi là ai? Sở Mặc cảm nhận được rất rõ cảm xúc của đám người đó, ít nhiều có chút kỳ quái. Có điều hắn nhìn thanh niên đang ngồi bên cạnh đầm lạnh kia, bỗng nhiên hiểu ra. Thanh niên kia chính là bức lộ!
Quả nhiên.
Lưu Vân Phong ngẩng đầu liếc nhìn Sở Mặc, trong mắt cũng thoáng qua vẻ kinh ngạc, nhưng vẫn lạnh lùng nói:
- Muốn đến sông Luân Hồi sao?
Sở Mặc dừng trên không trung, ngẫm nghĩ một lúc, từ trên trời sà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865616/chuong-1756.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.