- Đúng, bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu, nhưng mà mỗi người hàng năm chỉ có thể khiêu chiến một lần. Trên Thiên Địa Nhân bảng, quy tắc bị khiêu chiến không hạn chế.
Ông chủ nhà trọ nói.
- Hả? Vậy chẳng phải đối với người trên bảng rất không công bằng hay sao?
Sở Mặc theo bản năng nói, lập tức lại nói tiếp:
- Khó trách Sân Thí Luyện giết chóc hung tàn như thế, điều này cũng có nguyên nhân nhỉ?
- Thông minh!
Ông chủ nhà trọ giơ ngón tay cái lên với Sở Mặc, cười tán dương:
- Chắc chắn có nguyên nhân này, cậu nghĩ xem, ai mà muốn bị quấy rầy không hạn chế chứ? Cho dù là ai muốn khiêu chiến là phải đi chiến. Tuy là người tu hành có thể không cần ngủ nhưng nếu chẳng may hắn hoặc nàng đang làm những chuyện khác... ví dụ như... haha
Trên mặt ông chủ nhà trọ nở nụ cười cậu hiểu ý ta mà:
- Cậu nói xem nếu là những lúc như thế lại đột nhiên có một người xuất hiện, nói ta muốn khiêu chiến ngươi, đổi lại là cậu thì cậu sẽ nghĩ như thế nào?
- Sẽ chuyển đến bên cạnh người bị khiêu chiến? Khóe miệng Sở Mặc giật giật, đen mặt.
- Sẽ không, như vậy chẳng phải thành ám sát à? Sẽ chuyển đến trong vòng ba vạn dặm. Nhưng đó đã rất gần rồi mà?
Ông chủ nhà trọ nhìn Sở Mặc:
- Đối với bất kỳ một tu sĩ trên cảnh giới Chuẩn Chí Tôn nào, ba vạn dặm tính là khoảng cách sao?
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865611/chuong-1751.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.