- A di đà Phật, chờ chúng chạy đến, ta chỉ cần dùng một đạo thần niệm là khiến cho linh giác chúng thức tỉnh, tự khắc tử vong.
Tượng Phật ba tấc nói rất nghiêm túc.
Sở Mặc cười nhạo:
- Thụ tổ, trông ta giống kẻ dễ bị lừa lắm sao? Đến lúc nào rồi mà ngươi còn nghĩ ta sẽ tin ngươi chứ?
- A di đà Phật, thí chủ hiểu lầm…
Tượng Phật được hợp lại từ mười một viên chân linh vẫn giữ vẻ mặt nghiêm trang từ bi nói:
- Bần tăng…
- Được rồi, đừng bần tăng này nọ nữa. Ngươi giả bộ không thấy mệt sao?
Sở Mặc liếc mắt mỉm cười. Diệp Thanh ngây dại. Mấy ngày nay, nàng vẫn đi với Sở Mặc, đã trải qua nhiều chuyện nhưng nàng chưa từng nghĩ chân linh tổ thụ có vấn đề. Sao công tử lại nói vậy chứ?
Nhìn Diệp Thanh đang ngơ ngác, Sở Mặc khẽ cười:
- Ngươi cảm thấy nó nói thật đúng không?
- Dạ… nhưng ta không có nhiều kiến thức như công tử.
Diệp Thanh nói xong đỏ mặt.
Sở Mặc cười ha ha, sau đó nói với tượng Phật:
- Ngươi đã tạo xong vòng vây rồi còn che giấu làm gì. Dù sao látnữa cũng lật bài thôi. Sao nào, ngươi nghĩ cứ gạt ta thì có thể đánh lén ta ư?
Chân linh thụ tổ vẫn bình thản nói:
- Sao thí chủ lại nhận ra thế? Bần tăng không nghĩ mình có sơ hở gì.
Sở Mặc cười ha ha, thiếu chút nữa cười rớt nữa mắt:
- Lão già này, ta nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865596/chuong-1736.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.