Thụ thần liều mạng trốn. Vô số rễ cây của nó hóa thành từng đao đâm thẳng vào hốc cây nhưng vô ích.
Diệp Thanh lại thấy Sở Mặc lảo đảo đi ra từ thân cây. Trên người hắn bị thương, máu tươi nhuộm đỏ cả người. Sau khi di ra, hắn chạy vộitới chỗ Diệp Thanh.
Diệp Thanh bị cảnh tượng trước mắt làm cho sợ hãi. Bên trong gốc thụ thần bốc khói, rất nhanh sau đó, nó cháy bùng lên.
- Trời đất ơi…
Diệp Thanh kinh hô. Chính nàng cũng không biết mình đang nghĩ gì, trong đầu loạn cào cào cùng với rung động mãnh liệt.
Một gốc thụ thần còn mạnh hơn cả thụ thần ở Thạch Đầu thôn và Tiểu Hà thôn lại bị công tử giết rồi. Sở Mặc đến trước mặt Diệp Thanh, thở hổn hển, sau đó quay đầu nhìn cổ thụ đang cháy ngợp trời, trong lòng vẫn còn chút sợ hãi.
Nếu không phải vì đang ở trong này mà ở ngoài, nếu hắn không sử dụng phân thân, chưa chắc đã là đối thủ của nó. Công kích và phòng ngự của nó quá mạnh mẽ.
Phòng ngự kiên cố không kẽ hở. Công kích linh hoạt sắc bén. Chiến đấu với nó cứ như cùng lúc đánh với cả ngàn Chuẩn Chí tôn vậy.
Đám rễ cây kia mỗi cái đều giống trường mâu, tương đương với công kích của một Chuẩn Chí tôn. Nếu không Sở Mặc cũng không đếnnỗi bị thương. Cũng may hắn lựa chọn vọt vào trong thân thể của cổ thụ, sau đó ném Tam muội chân hỏa.
Sau nhiều năm được bồi dưỡng, Tam muội chân hỏa không còn là ngọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865591/chuong-1731.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.