- Còn không nhanh chóng cút trở về cho ta!
Sở Mặc lạnh lùng hét to một tiếng.
Trong hư không, thanh trường đao kia phát ra một tiếng kêu to không cam lòng, Sở Mặc đưa tay lại là một đao.
Một đao chẻ củi!
Một đao kia, không đợi Sở Mặc vận hành tới mức tận cùng, thanh trường đao kia nháy mắt hóa thành một đoạn thân đao trong suốt, tán đi tất cả sát khí.
Nếu Vương Toàn nhìn thấy một màn như vậy, chỉ sợ sẽ bị cả kinh tới cằm cũng bị rớt xuống đất, căn bản không thể tin được đây là thật.
Một đoạn đao hung ác kia không ngờ lại thỏa hiệp dễ dàng như vậy?
Nguyên nhân rất đơn giản, nó là một bộ phận của Thí Thiên, nó mới là thứ hiểu rõ nhất sự hiện hữu của Thí Thiên, một đao vừa rồi của Sở Mặc, nếu nó không nhận thua tuyệt đối sẽ bị chém nát!
Trên đời này, ngoại trừ chính nó ra, gần như không có pháp khí nào có thể xúc phạm tới nó.
Nhưng cố tình là trong tay Sở Mặc lại nắm lấy chính nó, hơn nữa còn không giúp nó!
Dưới loại tình huống này, nhận thua hòa lại làm một thể mới là lựa chọn chính xác nhất.
Thân đao bị cắt kia dung hợp vào Thí Thiên, Thí Thiên nháy mắt xảy ra biến hóa cực lớn, huyết sắc vốn bị thu lại rốt cục không thể ngăn chặn lan ra, huyết sắc kia tản mát ra sát khí thật sự quá kinh người, với cảnh giới hiện giờ của Sở Mặc thậm chí có loại cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865577/chuong-1717.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.