Sở Mặc gãi đầu, cảm thấy hình như người ta nói cũng có lý, vì thế, hắn hỏi:
- Thế ngươi là ai?
- Đúng vậy… Ta là ai mới được chứ? Thiếu nữ lập tức nhíu chặt đôi mày lá liễu, trên khuôn mặt tuyệt đẹp hiện lên chút đau đớn và mờ mịt.
- Rốt cuộc ta là ai?
- Hình như ta có thể nhớ mang máng tên ta…
- Ơ kìa, ngươi thật đáng ghét!
- Ta là ai thì mắc mớ gì tới ngươi?
Kỳ Tiêu Vũ xem tới đây không nhịn nổi bật cười thành tiếng, sau đólại cười khẽ, lẩm bẩm nói:
- Sao cả đời này của ta lại mất trí nhớ đủ kiểu như vậy chứ? Mất trí theo các hình thức nhau… Thật quá đáng! Huyết Ma lão tổ, hóa ra là y, hại ta trở thành thế này. Bảo sao ta mới bước chân tới đây đã thấy toàn thân khó chịu! Nhất định ta phải giết y! Không tiếc giá nào.
Thái độ của Kỳ Tiêu Vũ dần dần trở nên kiên quyết, sau đó, nàng dịu dàng nhìn Sở Mặc, cho ta xem hình ảnh ngươi chiến đấu với y.
- Sao ngươi biết ta từng chiến đấu với y?
Sở Mặc nhìn Kỳ Tiêu Vũ. Kỳ Tiêu Vũ chỉ vào lồng ngực của mình.
Sở Mặc nhìn thoáng qua:
- Hơi phẳng.
- Ai bảo ngươi xem cái đó!
Kỳ Tiêu Vũ nổi giận, như chú mèo nhỏ bị dẫm phải đuôi, hung hăng trừng mắt Sở Mặc:
- Trái tim của ta nói cho ta biết, nhất định ngươi đã trải qua một trận huyết chiến với Huyết Ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865490/chuong-1630.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.