Sở Mặc thầm nhủ trong lòng: Tên kia đúng chẳng phải loại tốt đẹp gì, hơn nữa xem ra, nó có biết Huyết Ma lão tổ. Lập tức thản nhiên liếc nhìn Thanh Long một cái:
- Huyết Ma lão tổ.
Chiến thuyền này được Sở Mặc phong ấn bằng Thương Khung Thần Giám, Hỗn Độn Hồng Lô, cho nên dù có nhắc đến tên tục của Huyết Ma lão tổ cũng chẳng có vấn đề gì lớn.
Lúc này, trong mắt Thanh Long lộ vẻ kinh hoàng vô tận, sau đó, nó lao vọt tới cửa khoang thuyền chiến gân cổ gào lên:
- Thả ta ra… Thả ta ra…
Rầm! Sở Mặc đạp một cước khiến nó bay qua một bên, cười lạnh nói:
- Thề thì cũng thề rồi, nếu không sợ ứng nghiệm, thì xéo luôn đi cho ta.
Thanh Long nằm giả chết trong khoang thuyền với vẻ mặt tuyệt vọng, ở đó rên xiết:
- Ta biết ngay ngươi không phải loại tốt đẹp gì mà, ngươi đây là muốn đi chịu chết… tại sao phải dây tới ta, ta vẫn còn con nít, mới bò từ trong trứng ra mà, hu hu hu hu!
Khóc lóc om sòm, lăn lộn, ăn vạ, mọi chiêu thức Thanh Long đều giở ra một lần, hiện giờ chẳng hữu dụng chút nào, cuối cùng chỉ đành ủ rũ cụp tai, đi theo bên cạnh Sở Mặc, bộ dạng thê thảm kia khiến cho ông già ngậm tẩu nhìn thấy cũng không khỏi bật cười.
- Lão đại, chân thành mà nói… ngài còn trẻ như vậy, tuổi thanh xuân phơi phới đang đợi ngài, ngài trông lại đẹp trai, tiểu mẫu… khụ khụ… tiểu nữ nhân…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865471/chuong-1611.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.