- Ngài cần gì tự làm khổ mình như thế, nếu không độ hóa được thì còn có thể phong ấn mà.
Sở Mặc thở dài.
Giống như Phong Hành Giả, cứ phong ấn lại không chừng một ngày nào đó sẽ có biện pháp giải quyết.
KHương Ân lắc đầu:
- Ta chỉ muốn… thử nghiệm… cho những người khác…, muốn dòđường đi coi sao thôi…
Lão thái gia khó khăn nói, Sở Mặc lấy một viên đan dược đưa ngài. Ông cũng không cự tuyệt, sau khi nuốt xuống, tinh thần có vẻ khá hơn.
Đôi mắt Sở Mặc đỏ lên. Hắn thật lòng kính nể lão thái gia. Hắn biết lão thái gia làm như vậy là muốn kiểm chứng, nếu ông có thể thành công được độ hóa, những người sau cũng sẽ được cứu. Nếu không, tốt nhất là cứ chờ bị phong ấn đi.
Hy sinh vĩ đại như vậy khiến người khác không thể không kính nể.
- Đáng tiếc vẫn thất bại.
Khương lão thái gia cười cười.
- Thật ra cũng không sao, người chỉ có thể chết một lần. Cái chết này cũng không phải vô nghĩa.
- Lão tổ!
- Lão thái gia!
Một đám cao tầng dù đã lớn tuổi cũng không nhịn được khóc rống lên.
- Đừng khóc… các ngươi đều mấy vạn tuổi rồi còn khóc cái gì. Nhớ kỹ phải duy trì gia phong, duy trì truyền thống, tiếp tục làm việc thiện đấy.
Lão thái gia nói xong lại mỉm cười nhìn Sở Mặc, sau đó vui vẻ nhắm mắt, đi về cõi tiên.
Sở Mặc đau buồn. Dù không có giao tình sâu đậm nhưng Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865444/chuong-1584.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.